Hàn Thương Ngôn sáng sớm đã thay đồ, xịt nước hoa, vuốt tóc các kiểu để hôm nay đi thăm Trần Giai Ý. Đàn em của anh ta thấy lạ nên đã đi sau theo dõi. HànThương Ngôn sến súa không biết mua gì nên đi mua socola.
Anh vừa tới cửa phòng của cô thấy bác sĩ đang chần chừ đứng ở ngoài. Anh lấy làm lạ, đi tới và hỏi:
- Bác sĩ à, sao ông không vào trong?
Bác sĩ ngó nghiêng rồi bảo anh vào phòng làm việc của mình để nói chuyện
Bác sĩ gương mặt bất ổn, ông nói:
- Tình trạng sức khỏe của cô Trần đã ổn định rất nhiều rồi nhưng có một vấn đề mà các bác sĩ chúng tôi chưa từng nghĩ tới.
Hàn Thương Ngôn lo lắng hỏi:
- Vấn đề gì cơ?
Bác sĩ thiết một hơi dài rồi nói:
- Cô Trần Giai Ý có khả năng cao liệt nửa thân dưới tới 70 phần trăm. Tôi mong người nhà hãy chăm sóc tốt cho cô ấy và đưa cô ấy ra nước ngoài điều trị. Tôi mong mọi người đừng gây thêm cho cô ấy bất kỳ đả kích nào. Nếu không sẽ rất nguy hiểm.
Hàn Thương Ngôn cúi đầu xuống đất, anh tự trách bản thân:
- Là tại mình hôm đó nên cô ấy mới như vậy.
Bác sĩ đưa cho anh giấy chuẩn đoán bệnh tình của cô và cả giấy xin xuất viện. Hàn Thương Ngôn cảm kích rời đi.
Anh cảm xúc rối bời đi trên hành lang thì va phải một cô gái.
- Áh, không có mắt à?
Anh lạnh lùng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tan-tat-cua-tong-tai-phan-2-/3591123/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.