Nam Mặc: “Nếu như đại thiếu gia đang tìm vợ thì tôi và chị gái xìn phép đi trước.”
Tạ Mẫn Tây cũng không để ý đến ánh mắt Nam Mặc nhìn mình trước khi rời đi, cô ấy kéo Vân Thư về phòng.
“Em đi đâu thế?” Vừa mới vào phòng đã nghe thấy câu chất vần từ chồng mình.
Lão phu nhân Nam Cung cười ha ha rôi trêu chọc: “Đi cãi nhau.”
“Thắng không?” Tạ Mẫn Hành lại hỏi.
Vân Thư bỗng nhiên trở nên kiêu ngạo: “Nhất định phải thắng, từ trước đến nay em cãi nhau chưa từng thát bại.”
Toàn thân Tạ Mẫn Hành nồng nặc mùi rượu, Vân Thư ghé sát vào ngửi áo sơ mi của anh: “Anh uông bao nhiêu rồi?”
“Không nhiều.”
Vân Thư giận dỗi phàn nàn với ông bà: “Ông nội, ông bà ngoại, mọi người xem có phải vẫn là chồng con hiệu thuận không, chắc chắn thăng nhóc Tạ Mẫn Thận đó biết rõ trở về đậy sẽ phải tham dự tiệc tùng và uồng rượu, cho nên mới không trở MP Ý cười trên mặt lão phu nhân Nam Cung chưa hề mắt đi: ‘Mẫn Hành thực sự đã cưới được một cô vợ tốt, một lòng bênh vực chồng. Bà ngoại rất thích, con có thể chỉ cho bà biết chỗ mua da nhân tạo của nước Bắc ở đâu không?”
“Bà ngoại, bà nghe hết rồi sao2”
Xấu hồ quá đi.
Lão phu nhân Nam Cung cười lón: “Con đúng là cô bé thông minh. Lúc nghe mẹ con nói về con, bà còn không tin.”
Bây giờ thì hay rồi, ai cũng biết cô hung dữ.
Chỉ có Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3374762/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.