Chương trước
Chương sau
Nam Mặc: “Nếu như đại thiếu gia đang tìm vợ thì tôi và chị gái xìn phép đi trước.”

Tạ Mẫn Tây cũng không để ý đến ánh mắt Nam Mặc nhìn mình trước khi rời đi, cô ấy kéo Vân Thư về phòng.

“Em đi đâu thế?” Vừa mới vào phòng đã nghe thấy câu chất vần từ chồng mình.

Lão phu nhân Nam Cung cười ha ha rôi trêu chọc: “Đi cãi nhau.”

“Thắng không?” Tạ Mẫn Hành lại hỏi.

Vân Thư bỗng nhiên trở nên kiêu ngạo: “Nhất định phải thắng, từ trước đến nay em cãi nhau chưa từng thát bại.”

Toàn thân Tạ Mẫn Hành nồng nặc mùi rượu, Vân Thư ghé sát vào ngửi áo sơ mi của anh: “Anh uông bao nhiêu rồi?”

“Không nhiều.”

Vân Thư giận dỗi phàn nàn với ông bà: “Ông nội, ông bà ngoại, mọi người xem có phải vẫn là chồng con hiệu thuận không, chắc chắn thăng nhóc Tạ Mẫn Thận đó biết rõ trở về đậy sẽ phải tham dự tiệc tùng và uồng rượu, cho nên mới không trở MP Ý cười trên mặt lão phu nhân Nam Cung chưa hề mắt đi: ‘Mẫn Hành thực sự đã cưới được một cô vợ tốt, một lòng bênh vực chồng. Bà ngoại rất thích, con có thể chỉ cho bà biết chỗ mua da nhân tạo của nước Bắc ở đâu không?”

“Bà ngoại, bà nghe hết rồi sao2”

Xấu hồ quá đi.

Lão phu nhân Nam Cung cười lón: “Con đúng là cô bé thông minh. Lúc nghe mẹ con nói về con, bà còn không tin.”

Bây giờ thì hay rồi, ai cũng biết cô hung dữ.

Chỉ có Tạ Mẫn Hành cưng chiều cô.



Thành phố A nước Bắc, Tạ Mẫn Thận bị bắn tïg địa bàn nhà của anh ây.

Dương Nhiễm nhìn trùm ma túy đang đặt súng ở ân đường của cô ấy: “Cô đã bắt đầu đứng vững rồi.

“Không phải cô Dương nên nghĩ đến chuyện này sớm hơn sao?” Trùm ma túy như răn rết, khiến ai nhìn thấy cũng buồn nôn.

Dương Nhiễm không hề sợ hãi: “Cả, ba hang ô của mày đã bị phá hủy hết, vui không, xúc động không?”

Trùm ma túy che’ giấu việc Hắc Hùng tự xây dựng căn cứ ngâm trong thời gian suy sụp nhất của mình để cung cấp cho anh ta một dòng tiền ồn định.

Vì chuyện này mà trùm ma túy đã mạo hiểm đến nước Bắc giết chết Dương Nhiễm và Tạ Mẫn Thận để giải tỏa môi hận trong lòng.

“Cô Dương, e rằng người đàn ông của cô đã đứng trên đường xuông âm phủ đợi cô rôi. Bây giờ tôi sẽ cho cô xuống đó bầu bạn với anh ta.” Nói xong, trùm ma túy bóp cò.

Dương Nhiễm phản ứng rất nhanh, cô ấy ra sức ngả đâu về sau, dùng: chân. đạp vào bụng dưới của trùm ma túy rôi ném con dao luôn đeo bên hồng về phía tim anh ta.

Lệch rồi, nhưng con dao đã đâm sâu vào ngực tên trùm ma túy.

Anh ta bịt máu lại, Dương Nhiễm nhặt khẩu súng dưới đất lên chĩa vào tên trùm ma túy, hỏi: “Tạ Mẫn Thận đâu?”

“Chết rồi.”

Dương nhiễm bắn một phát, trúng vào chân trùm ma túy.

“Tạ Mẫn Thận đâu?”

“Chết rồi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.