Chương trước
Chương sau
Phóng viên truyền thông nhận được sự ưu ái của lão phu nhân nhưng lại cảm thấy có chút lo sợ.

“Có… có thể, lão phu nhân Nam Cung.”

“Bà ngoại, lần giới thiệu này liệu có.

hơi khoa trương không?” Da mặt của Vân Thư mỏng, cô sợ khi tỉnh dậy. sau một giấc ngủ, kháp đường lớn ngõ nhỏ đều tràn ngập tờ báo có hình ảnh của cô.

Lão phu nhân Nam Cung bị dáng vẻ của Vân Thư chọc cười: “Con yên tâm, bà ngoại là người thông minh, truyền thông muôn phát hành tin tức phải thông qua sự đông ý của bà.”

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt, nếu như bà lười biếng thì hãy bảo chồng con liên hệ với truyền thông, bà không cân phải tốn sức.”

Cuối cùng lão phu nhân Nam Cung cũng hiểu tại sao người nhà họ Tạ lại yêu quý Vân Thư, bởi vì cô có thể khiên cho người khác cảm thấy vui vẻ.

Thậm chí bà ấy còn để nghị với tướng quân Tạ: “Tướng quân, để Tiểu Thư ở lại chỗ tôi một thời gian được không, tôi thực sự rất thích đứa trẻ này.”

Ông nội Tạ ra hiệu cho cháu trai cả của mình: “Bà hỏi tôi cũng vô ích, quyết định cuối cùng vẫn là ở cháu ngoại của bà, chúng tôi không có chỗ lên tiêng.”

Tạ Mẫn Hành: “Ông bà ngoại có thể đên nước Bắc với bọn con.”

Mọi người quây quần trong phòng, cười nói vui vẻ.

Ở bên ngoài, Bá tước Nam Cung cùng vợ ông ấy và vợ chồng g ông Tạ bận rộn tiệp đãi khách khứa, qua lại giữa các vị khách, quán xuyến mọi việc chu đáo.



Vân Thư thấy ông Tạ và cậu Nam Cung đã uông rât nhiều rượu ở bên ngoài, nhìn dáng vẻ đau lòng của mẹ và mợ mình, Vân Thư nói: “Chồng, anh yên: tâm, em sẽ không chạy lung tung, Mãn Tẩy cũng luôn ở cạnh em.

Anh ra giúp đỡ ba và cậu đi, hai người họ đã uống rất nhiều rượu.”

Vân Thư biết Tạ Mẫn Hành sợ cô sẽ đi lung tung.

“Ong nội và ông bà ngoại đều ở đây, em có mọc thêm cánh cũng không.

thể bay khỏi tầm mắt của mọi người, đừng chiều chuộng em như thế.”

Tạ Mân Hành nhìn ra bên ngoài: “Ông nội, ông bà ngoại, Tiểu Thư giao cho mọi người, Mân Tây, giúp anh chăm sóc chị dâu em.”

Tạ Mẫn Tây lại có thêm một cái nhìn mới về Tạ Mẫn Hành: “Anh, trước khi anh kết hôn, dù bị đánh chết em cũng không tin anh lại cưng chiều vợ như thê.”

Tạ Mẫn Hành bước vào rong những vị khách, sự xuất hiện của anh đã thu hút phân lớn người có mặt ở đó, nếu có thể uống một ngụm rượu với Tạ Mẫn Hành, bọn họ sẽ không nói chuyện xã giao với Hoàng tử nữa.

Nam Mặc tìm thấy một chỗ yên tĩnh ngồi im lặng, lắc mạnh ly rượu trong tay.

Nam Liêu đang ở trong một nhóm nữ thân quyên, cô ta hật căm lên, vô cùng xem thường những cô gái đó, nhưng vân giả vờ trò chuyện như thể bọn họ là chị em tốt trong nhà.

Ánh mắt của Nam Liêu cứ nhìn về phía Tạ Mẫn Hành đang nói chuyện với mọi người, cô ta luôn nghĩ bản thân rất độc đáo, là sự tồn tại đặc biệt xung quanh Tạ Mẫn Hành.

Nam Mặc một hơi uống cạn rượu trong ly, yên lặng quan sát hành động của mỗi một người trong bữa tiệc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.