Nam Liêu đã ra lệnh cho người liên lạc với Chu Yên, nói cho cô ta Vân Thư đã có thai, truyền nhiễm như nào, xem họ phát huy.
Mà Chu Yên và Vương San đã gia nhập làng giải trí nhiêu năm, thủ đoạn rât cao minh.
Ở trên bàn, Đàm Trung ngồi vào chỗ, Chu Yên và Vương San đang cạnh tranh bí mật.
Một là để bảo vệ địa vị mà mình khó lắm mới bò lên được, người kia như đang thấy thứ giành vào tay là thứ tốt nhật.
Vương San: “Cô Chu, ở trong làng giải trí nhiều năm, từng là nữ thân quốc tế, sao giờ không mua được nhà mà phải tới nơi nghèo nàn của chúng tôi ở.”
Đàm Trung: “Chu Yên là ta bạn học của anh, cũng là khách, em đừng khó chịu”
“Chồng, không phải, do em thấy cô Chu. ở trong nhà chúng ta bắt tiện thôi mà.
“Em không tiện, em có thể đi, không ai giữ em lại.”
“Anh…” Vương San hung hăng liếc nhìn Chu Yên, “Hơi Đàm Trung không có ở nhà, Chu Yên chịu đủ.
Chu Yên nhếch khóe môi, he he, không tự lượng sức.
Cuộc điện thoại của Nam Liêu không nhận được phản hồi như cô ta mong đợi, Nam Liêu quyết định gọi trực tiếp: “Chu Yên, cô đôi xử với ân nhân cứu mạng mình như này?”
“Công chúa, tôi không thích nói “
chuyện với những người ngu ngốc, cô cứu tôi là vì cô cân tôi. Cô tìm một người hầu tới nói chuyện với tôi, đây chính là thái độ câu xin tôi làm việc cho cô?”
Nam Liêu nheo mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3352264/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.