Chương trước
Chương sau
Chủ xe máy không đồng ý: “Cô ơi, đêm hôm thế này thành phó không an toàn. Cô nên đợi người nhà đến đến thì hơn.”

Bà Tạ vừa rồi thực sự hoảng sợ, đợi tới khi nghĩ tới người nhà, bà Tạ lắc đầu: “Không cần.

Nói xong, bà Tạ xuống xe chuẩn bị rời đi.

“Hạaizz, cô ơi, cô đừng đi lung tung, buổi tối không an toàn.”

“Cô ơi, cháu là người tốt. Cô đừng lo lắng.”

“Cô ơi, hay là cháu đưa cô tới đồn cảnh sát nhé?”

“Cô ơi?” Chủ xe máy xuống xe, không ngừng đuổi theo bà Tạ, đang đêm nêu có gì xảy ra, „ không Phải là cứu người vô ích à?

Anh ta đã thông báo cho “bà thím” rồi, sao tới giờ vẫn chưa có ai đến?

Người này cứng đầu quá, anh ta không ngăn được.

AI Vân Thư nhận được tin báo, âm thầm cầm chìa khoá ra ngoài.

“Đi đâu thế?” Tạ Mẫn Hành ngồi trước màn hình lớn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình.

Vân Thư lắc tay sau đầu Tạ Mẫn Hành.

Chẳng lẽ sau đầu Tạ Mẫn Hành có mất?

Tạ Mẫn Hành quay lưng về phía Vân Thư nói: “Sau đầu anh không có Mắt.

“Ơ!” Vân Thư muốn lặng lẽ cầm chìa khóa rời đi nhưng Tạ Mẫn Hành lại hỏi: “Em đi đâu? Anh sẽ đi cùng em.”



“Nhà vệ sinh.”

“Anh đi với em.”

“Không cần.” Vân Thư dừng lại, nếu để Tạ Mẫn Hành đi thật, cô sẽ không còn bí mật nữa.

Tạ Mẫn Hành liếc mắt nhìn chiếc bàn phía sau bên phải, thây chiếc chìa khóa xe phía trên đã không còn.

Vân Thư vẫy tay: “Em sẽ về sớm thôi.”

Tạ Mẫn Hành nhìn dáng vẻ lén lút của cô gái nhỏ trong camera, thấy khá buôn cười.

Cô không biết căn phòng đang bị giám sát sao?

Tạ Mẫn Hành cầm điện thoại di động lên: “Tội nhớ lần trước cậu nói Mẫn Tây mắt tích, có một đoàn xe máy cũng đang tìm người, hôm nay lại gặp, có phải cùng một nhóm không?”

“Đúng thé, họ phân tán. Sau khi chúng tôi tìm thấy cô Mẫn Tây thì có điêu tra, so với chúng tôi, bọn họ là đám người bình thường. Không điều tra được gì.” Nói ra chuyện này cũng lạ, một nhóm làm thuê, sao ở đó hai lẳn?

Tạ Mẫn Hành hiểu ra: “Điều tra tất cả mọi chuyện của thiêu phu nhân từ cập ba đên năm hai đi.”

“Hả?” Điều tra vợ của BOSS lớn sao?

“Thưa anh, nếu chúng ta tra được tin tức gì không tốt thì chúng ta có thể sông sót Sau Cấp dưới nhút nhát, làm việc dưới tay Tạ Mẫn Hành, trước hết phải có một tắm thẻ vàng miễn chết.

Tạ Mẫn Hành lười nói nhảm, trực tiếp cúp điện thoại.

Theo trực giác của anh, Vân Thư đã biêt mẹ đang ở đâu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.