Sau khi ông Tạ đánh xong, ông ấy rất hối hận.
Cái tát này chắc chắn sẽ để lại hậu quả không thể cứu vãn.
“Ba mẹ.” Vân Thư lên lầu, thấy máy người họ đang đối đầu nhau.
Cô chạy đến chỗ đám đông, thấy Chu Yên ở đó.
Vân Thư đầy ông Tạ ra, bảo vệ bà Tạ ở phía sau, nhìn Chu Yên và ông Tạ: “Cô GHủỦ, hôm đó chửi cô chưa đủ à?”
Ông. chủ đứng giữa, lần này đối mặt với ông Tạ, nói: “Thưa ông, tôi và vợ: ông chỉ là quan hệ dạy học, không hề có quan hệ bất chính như người phụ nữ bên cạnh ông nói. Ông không nên bị cô ta chọc tức.”
“Em nói là thật anh Tạ, hôm qua em tận mắt chứng kiến. Ở trong bếp.”
Chu Yên vẫn đang giảo biện, trông r. rất âm ức, như sợ bà Tạ sẽ đánh cô ta tiếp.
Chủ cửa hàng lắc đầu: “Thưa ông, ông không nên đánh vợ mình. Ông đã hiểu làm bà ấy rồi.”
Vân Thư vừa nghe, đánh? Cô bàng hoàng nhìn chủ cửa hàng hỏi: “Ai đánh mẹ tôi?”
Họ không để ý bà Tạ đã âm thầm ra sau lưng Vân Thư, bước vào lôi thoát hiểm xuông cầu thang một mình.
Vân Thư thấy dáng vẻ tự mãn của Chu Yên, cô bèn đây ông Tạ ra, đứng trước mặt Chu Yên.
Đối mặt với Vân Thư, Chu Yên lùi lại.
Vân Thư ép từng bước tiến tới, cởi mũ, khăn, khẩu trang của cô ta ra.
Ánh mắt nhìn sang mái tóc, Vân Thư nhắc chân đá thẳng vào đầu gôi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3319095/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.