Vân Thư vì vẫn chưa hết dị ứng, ăn bữa cơm cũng không có tỉnh thân, hai ba ngày nay đêu là án chay, sắp qua năm mới, chắc chắn không tránh khỏi cá lớn thịt lớn, Vân Thư nhìn ngực mình, ăn được mây miệng thì buông đũa xuống nói với ông nội Tạ: “Ong nội, thân thể con không thoải mái, có thể rời đi trước không?”
Ông nội Tạ cho phép.
Vân Thư vừa rời đi, mọi người đều đưa ánh mắt VỆ phía Tạ Mẫn Hành: “Tiểu Thư xảy ra chuyện gì vậy?” Ông nội Tạ hỏi.
Tạ phu nhân mắt hứng, khẩuvị Vân Thư không tốt, sao lại hỏi con trai bà ây chứ? : Ông Tạ: “Ba, thân thể Vân Thư không thoải mái, ba hỏi Mẫn Hành thì có thể hỏi ra cái gì chứ?”
Tạ Mẫn Thận mở miệng: “Máy ngày trước, ban đêm chị dâu còn ngật xỉu, lúc con qua xem, chị dâu còn rất yêu.”
Ông nội Tạ bốp một cái, buông đũa xuông, rồng lên với quản gia đang đứng ở phía cửa: “Quản gia, mang gậy tới cho tôi.”
Đậy là tiết tấu muốn trừng phạt Tạ Mãn Hành.
Tạ phu nhân lên tiếng ngăn lại: “Ba, Mẫn Hành lớn rồi, ba đừng đánh nữa..
Giờ phút này Vân Thư vẫn không biết vì cô rời đi mà xảy ra nhiêu chuyện như vậy.
Tạ Mẫn Hành buông đũa xuống: “Con đi chút rồi về.”
Người một nhà đều nhìn bóng lưng anh rời đi, không nói lời nào, chuẩn bị kéo giá bắt cứ lúc nào.
Mỗi ngày, Vân Thư tỉnh dậy ở trên giường. đều phải đi soi gương, luôn cảm thấy chỗ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3093277/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.