Ông nội Tạ vẫn đặt quy củ tiêu hóa thức ăn nửa tiếng sau bữa cơm, nhưng nhờ phúc của Vân Thư nên Tạ Mẫn Tây với Vân Thư được trở về phòng ngủ sớm, Vân Thư cứng rắn muôn chuyển tới phòng Tạ Mẫn Tây ngủ.
Tạ Mẫn Tây đắp mặt nạ nói chuyện: “Chị dâu, chị sao vậy?”
Vân Thư ngã đầu trên giường: “Ngủ.”
Bầu trời đây sao, đêm đã khuya, Vân Thư lăn qua lăn lại không ngủ được, Tạ Mẫn Tây nằm bên cạnh cô, bị Vấn Thư làm cho không ngủ được: “Chị dâu, chị nói đi, nhân nhịn trong lòng thì cả đêm không ngủ được đâu.”
Vân Thư suy nghĩ một lúc rồi mở miệng: “Anh trai em chiếm tiện nghỉ của chị.”
Tạ Mẫn Tây trợn mắt: “Làm ơn, chị dâu, anh trai em có thể chiếm tiện nghỉ như thế nào chứ, hai người là vợ chông đó.”
Vân Thư kéo Tạ Mẫn Tây lên, ngồi xếp bằng ở trên giường kể lại chuyện buôi tôi Tạ Mẫn Hành vụng trộm hôn cô nhưng đã sửa mây tình tiết cho Tạ Mẫn Tây nghe, không đến mức làm mắt hình tượng cao lớn uy mãnh của Tạ Mẫn Hành trong mắt em gái, cũng không đến mức nói Tạ Mẫn Hành hèn mọn, tóm lại một câu, hai người họ trong lúc vô tình hôn môi mà thôi.
“Em nói xem chị mắt mặt nhiều như thê nào.”
Tạ Mẫn Tây nghe xong, không thể tin được hỏi: “Cho nên, từ khi kết hôn đến giờ, chị với anh trai em chưa xảy ra chuyện gì sao?”
“Xảy ra chuyện gì?”
“Động phòng!”
“Bọn chị chung phòng mài!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3093273/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.