Đánh chết cũng không được đi qua đó, đi qua đó khác nào đi vào cửa tử.
Lần này Tạ Mẫn Hành còn dùng cả bàn tay vẫy Tần Ngũ: “Lại đây.”
Vì một động tác của Tạ Mẫn Hành, cả ngày hôm nay Tần Ngũ đều không dám lại gần Tạ Mẫn Hành.
Lần đầu tiên nhà họ Tạ về nước đón năm mới, Tạ phu nhân làm chủ mẫu chắc hẳn là người nhàn nhã nhất, ai biết bà ấy lại còn dẫn theo hai đứa trẻ, nhưng bản thân bà ấy lại thích tự tay sửa sang nhà cửa đón Tết, Tết những năm vừa rồi đều do quản gia sắp xếp, năm nay có thêm Tạ phu nhân cùng làm, hạt dưa, đậu phộng, trái cây, hạch đào.. mây hôm nay, đúng là Tạ phu nhân bận tối mắt tối mũi.
Vận Thư và Tạ Mẫn Tây lại lần nữa cất công mời Tạ phu nhân đi dạo phố.
Tạ phu nhân nhìn cũng không kịp nh xua tay đuôi hai cô gái ra ngoài: “Mẹ bận lăm, hai đứa tự đi đi, đừng ở nhà vướng chân nữa.
Vân Thư và Tạ Mẫn Tây nhìn nhau, hai người họ là bị xua đuổi sao? Vậy mà còn quang minh chính đại như Vậy.
Nhìn bóng dáng bận rộn của Tạ phu nhân, Tạ Mẫn Tây nhoẻn miệng cười, cuối cùng mẹ cũng không còn là một bà mẹ ai oán nữa: “Chị dâu, hai chị em chúng mình nhất định là hai người nhàn nhất trong nhà rồi nhỉ?”
Vân Thư rất phối hợp gật đầu: “Cái đó… Hay chúng ta ra ngoài mua sắm gì đó đi?”
Hai người họ lập tức nhìn nhau cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3093179/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.