Vân Thư có được giải pháp, đập tay.
một cái: “Đúng vậy, mẹ, Mẫn Tây nói đúng.”
Tạ phu nhân cũng đồng, ý, giao việc cất câu đối cho người giúp việc.
Bọn trẻ thật sự đã lớn, chuyện gì suy nghĩ cũng rất đúng chỗ.
Tạ phu nhân ởi tới phòng trồng hoa, hai người họ cũng vừa hay dành được thời gian đi xử lý đám “thu hoạch” ngày hôm nay.
Sân thượng khách sạn Vạn quóc.
Năm anh em khó có dịp được tụ tập lại với nhau, không nhịn được mà trêu chọc lẫn nhau.
Dương lão nhị từ trước đến nay đều theo kiểu phái nho nhã, anh ấy hỏi Tạ Mẫn Hành: “Năm nay bị kích thích gì rồi?”
Tạ Mẫn Hành trước mặt anh em đều là phong thái anh cả, anh buông chén trà RE hiểu: “Muốn hỏi cái GÌ”: “Công việc không phải là thứ anh thích nhất à, năm nay sao lại nghỉ sớm như vậy, còn đồng ý dành cả buổi trưa đến đây ăn uỐng cùng anh em? Lão đại, như này rât không bình thường.”
Dương lão nhị tâm tư tỉnh tế tỉ mỉ, tin tức anh ây lấy được đều giâu cần thận trong lòng, chỉ nói với người mình tin tưởng nhất: “Nghe nói là đang để ý cô gái nào à?”
Tạ Mẫn Thận là người trong cuộc, cái gì cũng biết, là anh em tốt nên cũng nhiệt tình tung tin tức: “Lão nhị, đó là vì có người thay thế được độ quan trong của công việc trong lòng anh ấy đây.”
Ò? Lão tam mau nói xem là đại thần nào thế? Bồn thiếu muốn đích thân đi gặp cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3093178/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.