Chương trước
Chương sau
Mặt Vân Thư lập tức đỏ bừng, cô đang ngồi trên đùi Tạ Mẫn Hành, lại còn trêu đùa với mọi người như vậy, chẳng khác nào đang ném hết thể diện đi.

“Khát không?” Tạ Mẫn Hành âm trầm hỏi lại.

Vân Thư ngây ngốc gật đầu: “Có.”

Tạ Mẫn Hành bưng cốc nước trong tay anh lên, đưa đên bên miệng Vân Thư: “Uống từ từ thôi.”

Vâng.” Vận Thự không động tay, cứ thê cúi xuông uông nước trong côc trên tay Tạ Mẫn Hành.

Trong đầu mọi người đều đang điên cuông chửi bới: Show ân ái cũng thật nhanh.

Vân Thư cảm thấy bị ôm ngồi trên đùi Tạ Mẫn Hành rất xấu hồ, sau đó đã nhảy xuống.

Sắc mặt ửng hồng, đỏ ửng.

“Em đúng là nói gì cũng nói lại được.”

“Lời anh, em có nói lại được đâu.”

Tạ Mẫn Hành giơ tay vân vệ sợi tóc Vân Thư: “Được rôi, đừng giận nữa, là tôi sai.”

Vân Thư ngắng đầu hỏi: “Anh sai chỗ nào?”

“Em nói sai ở đâu thì là sai ở đó.”

Vân Thư nhìn Tạ Mẫn Hành từ trên xuống g dưới: ‘Chỗ nào của anh cũng sai.”



Tạ Mẫn Hành gật đầu: “Đúng, em nói gì cũng đúng.” Thái độ nhận sai vô củng chân thành, hoàn toàn không giỗng dáng vẻ trước đó.

Tạ Mẫn Thận nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần chị dâu không đê cập tới chuyện tìm vợ cho anh ây, chỉ cân qua hai ngày mẹ anh ấy sẽ quên thôi.

Dương lão nhị và Tần Ngũ kinh ngạc đến mức cằm rớt xuống đất: Đây thật sự là Tạ lão đại của bọn họ sao?

Hai người họ khiếp sợ rời khỏi nhà họ Tạ, vừa lên xe, Tân Ngũ đã nói với Dương lão nhị: “Không được, tôi phải nói cho lão tứ, hôm nay Tạ lão đại quá đáng sợ.”

Dương lão nhị: “Bây giờ gọi điện thoại luôn đi, tôi cũng có thể làm chứng cho cậu ta tin.”

Vừa được ôm, lại còn chân thành nhận sai. Tạ Mẫn Hành vững tin cho răng, anh đã đánh bay ý niệm của mắy đàn em tò mò, có ý với Vân Thư.

Tiễn khách xong, Vân Thư phải về phòng tắm rửa, Tạ Mẫn Hành theo sát sau cô.

Tới phòng, Tạ Mẫn Hành lập tức khóa cửa phòng lại hỏi: “Em với Đàm Nhạc có quan hệ gì?”

Vân Thư mơ hồ: “Quan hệ gì là sao?”

Tạ Mẫn Hành hỏi tới cùng: “Vậy néu không kết hôn với tôi thì phải kết hôn với Đàm Nhạc là có ý gì?”

Câu hỏi này thực sự Tạ Mẫn Hành đã kìm nén quá lâu.

Vân Thự tỉnh ngộ ra: “À, lúc ấy em muốn kết hôn với Đàm Nhạc để công ty bất động sản Hạo Tường ra day giúp công ty của ba, không ngờ giữa đường lại xuất hiện Trình Giảo Kim, em lại rất thích ông nội, cho nên kết hôn với anh.”

Vân Thư với Tạ Mẫn Hành là trên đường suy tính chẳng may gặp phải Trình Giảo Kim.

Tạ Mẫn Hành với Vân Thư lại là lựa chọn trên đường đột nhiên gặp Trình Giảo Kim.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.