Tạ Mẫn Hành: “Ông nội đến thành phó gần đây tham gia đại hội chính trị, mười ngày nửa tháng sẽ không trở về đâu.”
“Ông nội đã lớn tuổi, hơn nữa chỉ là chức tướng quân, sao Còn phải chạy loạn khắp cả nước vậy.”
Tạ Mẫn Hành: “Tướng quân là hư chức, nhưng tướng sĩ dưới trướng tướng quân cũng không thể khinh thường. Phó tông thông là học trò của ông nội, tổng tư lệnh quân đoàn An Thành là ông nội đề bạt lên… Còn có thân phận khai quốc nữa.”
Tạ Mẫn Hành không nói nữa, Vân Thư vẫn còn nhỏ, không hiểu rõ quan hệ phức tạp bên trong.
Vân Thư nghiêm túc nói: “Quốc gia không để ý đến sức khỏe của ông nội sao?”
“Yên tâm, có quản gia đi củng nên sẽ không thành vẫn đề. Cũng có dẫn theo năm bác sĩ đi cùng.” “Tạ Mẫn Hành an ủi Vân Thư.
Vân Thư yên tâm, hơn nữa buồn ngủ tập kích, rât nhanh đã ngủ say.
Hôm sau, Vân Thư vừa đến công ty đã gặp / An Kỳ, Vân Thư thầy An Kỳ đứng đắn đo ở cửa quản lý Mao, nên hỏi: “An Kỳ, cô có việc tìm quản lý Mao sao?”
An Kỳ không ngờ Vân Thư lại đến công ty sớm như vậy, cô ta âp úng không nói gì.
Vân Thư ngồi ở vị trí của mình rồi bật máy tính lên.
An Kỳ nhìn văn phòng của quản lý.
Mao rôi lại nhìn Vân Thư, cô ta muôn học năng lực ở công ty, không muôn làm việc vặt, nhưng cùng tô với Vân Thư chỉ có thê làm chút công việc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3093076/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.