Ông Tạ cằm lấy điện thoại, chợp mắt một chút ở trên xe thì bà Tạ lại gọi đến: “Chồng, bây giờ ông đang ở đâu thế?”
Ông Tạ đang đến công ty, nhìn đồng hồ trên tay, ông. Ấy cau mày lộ ra sự tức giận khó hiểu: “Máy giờ rôi mà bà còn không nghỉ ngơi, cảm thấy bản thân còn quá trẻ nên thức kia sao?”
Bà Ta tủi thân im lặng, lo lắng cho ông ây cũng là sai sao? Muộn thế này vận chưa ngủ không phải vì đang lo lắng cho sự an nguy của ông ây sao?
Có lẽ ông Tạ đã nhận ra sai lầm của mình, ông ấy xoa nhẹ lông mày, hạ họng nói: “Tôi vừa từ Hoàng cung ra, chuẩn bị đến công ty. Bà nhanh nghỉ ngơi đi, ngủ dậy chúng ta lại gọi điện.”
Bà Tạ là người. phụ nữ dễ dỗ, bà ấy dịu dàng hỏi: “Ông đừng quên nghỉ ngơi nhiêu chút, em trai cũng không biệt ông trở vê, có cân tôi nói với cậu ấy một tiếng không?”
“Không cần, càng ít người biết càng tốt. Tôi có thể về nhà sớm hơn.”
Đột nhiên ông Tạ nhận ra gì đó, những mệt mỏi trước đó đều bị cuốn sạch đi, ánh mắt ông ấy sáng lên.
Ngắt điện thoại, ông Tạ hỏi tài xế: “Có phải có người tiết lộ chuyện tôi đến nước Nam không?”
Tài xế là người trung thành: “Ông chủ, người của chúng ta đều có thể tin tưởng được, không ai dám nói bậy. Nhưng ông đã đền Hoàng cung, gặp nhiều người như thế thì cũng không dám chắc.”
Chu Yên yên tâm đi ngủ, nhưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tai-phiet-ta-thieu-sung-thanh-nghien/3092768/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.