Bộ dạng say mèm này thật đáng yêu!
Vẫn đang trong thời gian làm việc, thông báo điện thoại vang lên, Phong nguyệt nhấc máy mở khóa, đọc hết dòng tin nhắn hiện bên trong còn đính kèm thêm một tấm hình, nét mặt thập phần thích thú đều gói gém hết lên khuôn mặt lãng tử của anh. Trên bàn làm việc còn rất nhiều văn kiện chưa được xem qua, không thể đi ngay bây giờ được. Phong Nguyệt cô gắng nhanh chóng hoàn tất chúng chỉ trong vòng hơn một giờ. Không để Lục Mạn Y đợi lâu, anh đóng laptop, mở két lấy ra một túi văn kiện nhỏ rồi móc từ túi quần ra chìa khóa xe, sau đó ngồi trên con xe thể thao của mình phi thẳng đến King.
Về phía bên kia, đến tận bây giờ họ mới phát giác ra cô đã chuồn đi mất từ đời nào. Đó là khi Hàn Thiên Ngạo vừa kết thúc xong cuộc họp, nghĩ rằng cô sẽ đói nên mua vài món ngon đến cho cô vui. Tất cả mọi người xào xáo cả lên để đi tìm cô.
Và thế là đến tận khuya ngày hôm đó cô mới chịu mò về nhà. Ba người bọn họ: Tô Uyển Ninh, Louis, Hàn Thiên Ngạo; người thì khoanh tay đứng dựa vào tường, người thì chống tay lên bàn mòn mỏi đợi người. Trông thấy đèn xe lấp ló trước cổng, nhanh nhảu chạy ngó trừng. Quả nhiên là cô. Trong xe còn có bóng dáng của một người đàn ông, nhưng vì tối quá bọn họ không thể nhìn rõ được mặt.
“ Phong Nguyệt cảm ơn nhé! Hờ hờ...”
Lục Mạn Y đầu óc hoàn toàn mơ hồ, bước chân xuống xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-sieu-mau-cua-tong-tai-nghien-vo/368352/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.