Năm ngày sau...
Lục Mạn Y nhìn ngắm bầu trời, cất giọng nhẹ nhàng: “ Cậu làm thủ tục xuất viện cho tớ đi. Tớ không muốn ngồi không cả ngày ở nơi này nữa. Tỷ đệ chúng ta cùng đi gắp thú, được không nào!”
Louis nét mặt cau có, lẩm bẩm cằn nhằn cô: “ Có phải cậu đập đầu đến ngốc luôn rồi không? Hừm...còn lấy sở thích tôi ra để dụ dỗ. Ngoan ngoãn ở đây đi, đại tỷ à...Có mà trốn đi, Lão Thần nhà cậu sẽ băm chúng ta ra thành trăm mảnh mất.”
Anh im lặng nghĩ gì đó một lát rồi gật gù nói tiếp: “Nhưng mà bác sĩ vẫn chưa có thông báo cho phép cậu rời đi đâu, chắc hẳn cũng có lý do.”
Đột nhiên cô lại nhớ đến Hàn Thiên Ngạo, từ sáng đến giờ không thấy bóng dáng của anh đâu. Không phải gặp chuyện gì rồi chứ! Nghĩ đến trong đầu cô có chút bất an.
Đúng là gặp chuyện xui rủi đó nhưng cũng chẳng phải là chuyện gì đáng to tát cả. Đêm qua một nhà máy thuộc tập đoàn Hàn thị đã bị bốc cháy, ngay khi biết được sự việc anh đã cho trực thăng đến đón và khởi hành đến đó ngay trong đêm. Hiên giờ vẫn còn đang ở hiện trường xảy ra đám cháy để làm rõ nguyên nhân. Nhưng có lẽ là do nhân viên kĩ thuật đã không cẩn thận trong quá trình kiểm tra, dẫn đến việc điện bị rò rỉ nghiêm trọng tạo ra nhiều tia lửa điện dẫn đến cháy nổ. Và rất may là xảy ra vào đêm khuya nên không gây ra thương tích hay ảnh hưởng đến tính mạng của một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-sieu-mau-cua-tong-tai-nghien-vo/368351/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.