Mấy ngày nay lịch trình công việc dày đặt, ngay cả thời gian nghỉ ngơi cũng không có, hai ngày cuối tuần cũng phải vác xác đến công ty xử lí cho xong đống tài liệu trên bàn. 5 giờ chiều...
“ Hơ... Cuối cùng cũng xong.” Lục Mạn Y vươn vai ngáp một cái, trạng thái vô cùng mệt mỏi không còn một chút năng lượng nào, quầng thâm ngay mắt cũng hiện rõ mồn một dù có dặm bao nhiêu phấn cũng không che hết được. Dù vậy cũng chưa thể nghỉ ngơi thoải mái được lời hứa ăn tối cùng Hàn Thiên Ngạo đã trì hoãn nhiều ngày vẫn chưa thực hiện được. Thôi thì hẹn anh tối nay để cho thõa đáng đôi bên vậy.
Cô sửa soạn lại quần áo, quơ tay cầm lấy túi xách đẩy cửa rời khỏi phòng giám đốc. Mở cửa phòng thư kí, đi đến bàn làm việc của Tô Uyển Ninh. Trông thấy chị Uyển Ninh chăm chỉ đến mức ngay cả cô đứng phía sau nãy giờ cũng không biết mà phì cười. Cô gõ tay xuống bàn:
" Cọc... cọc... cọc"
“ Aaa.” Tô Uyển Ninh giật mình, quay đầy về phía sau.
“ Thư kí Tô, chúng ta về thôi.” Cô mỉm cười, đá mắt.
" Làm người ta hết cả hồn đấy!"
Mạn Y khoái chí cười hì hì.
Tô Uyên Ninh thắc mắc, hỏi:
“ Sao hôm nay em lại tự dưng tan làm sớm vậy?”
“ Đến Lục thị, mời tên Hàn mặt đen kia ăn tối. Xem như trả ơn chuyện lần trước anh ta giúp em”. Nhún vai.
“ Chờ chị thu dọn một chút!”. Tay chân luốn cuốn sắp xếp giấy tờ bỏ vào ngăn kéo, khóa lại.
“ Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-sieu-mau-cua-tong-tai-nghien-vo/368322/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.