Tô Uyên Ninh mò đến góc tường, chạm vào công tắc, tất thảy đèn trên trần nhà đều được bật lên, biệt thự lại sáng rực lên. Nhưng họ vẫn chưa nhận ra, mọi hành động cử chỉ từ nãy đến giờ của hai người đều đã được quan sát.
Dừng khoảng trừng là hai giây, không nói câu nào Lục Mạn Y đã lao thẳng lên tầng rồi rẽ phải chạy cho đến khi đứng trước căn phòng thứ ba gần cuối dãy mới chịu ngưng lại. Một cước đạp phanh cánh cửa chỉ trong vòng một nốt nhạc.
Ngay chính khoảng khắc đưa mắt nhìn vào bên trong, cô bắt gặp bóng dáng to lớn của một người đàn ông đang cuống cuồng lên tìm chỗ ẩn nấp. Làm sao mà qua được mắt cô! Nhanh chóng tóm gọn tên đó trong tay, véo một cái rồi từ miệng cô thốt ra một cái tên quen thuộc:
“ LỤC TƯ THẦNNNNN!” Độ cao của giọng nói được kéo dài.
Người đàn ông giật bắn cả người, phải rướn người xuôi theo còn vặn cong mình vì quá đau đớn. Mặc dù rất muốn la lên nhưng vì để giữ sĩ diện đã đành cắn răng chịu đựng.
Đợi đến khi Lục Mạn Y chút hết lửa giận thì mới buông tha cho anh. Lục Tư Thần thở ra nhẹ nhõm.
7 tiếng trước...
Tại sân bay nước A, Lục Tử Thần mặc một bộ hoodie xám kéo theo chiếc vali nhỏ đủ để đựng vài vật dụng quan trọng. Đằng sau là hai vệ sĩ theo chân cùng anh đem thêm ba chiếc vali lớn nhỏ khác. Khác với em gái mình, anh bắt buộc phải ngồi phi cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-sieu-mau-cua-tong-tai-nghien-vo/2069227/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.