Sau khi anh rời khỏi bờ môi mềm mại, ướt át của cô, hơi thở cũng trở nên khó nhọc khi thấy bộ dạng câu dẫn:
quần áo xộc xệch, khuôn mặt ững hồng, đôi mắt trong trẻo đã bị một làn sương mờ che phủ, hơi thở dồn dập khiến cặp gò bồng kia cứ phập phồng, nhấp nhô theo từng nhịp thở... Làn da ban đầu trắng mịn như da em bé đã dần trở nên ững hồng, nổi bật dưới ánh đèn led của bàn trang điểm, mái tóc đã vì người ông này làm loạn mà rối
tung.
Giữa chừng lại bị tiếng rung của chiếc điện thoại trên bàn phá đám. Cuộc gọi nhỡ của Lục Thư Thần gửi đến vài phút trước, không thấy cô liên lạc lại anh vội gửi tin nhắn đến tìm em gái với nội dung: "Tiểu Bảo em xong việc chưa? Anh đến đón em nhé!"
Hàn Thiên Ngạo vô tình trông thấy tin nhắn cuối cùng cũng bị chọc cho tức điên, anh thô lỗ xé phăng hết phần áo bên trên. Động tác vừa rồi căn bản là không muốn nương tay với cô, hoàn toàn không hề chú ý đến sự đau đớn của cô.
Trừng phạt từng này vẫn chưa đủ để thõa mãn con thú trong anh, thuận thế chế trụ vai cô anh vén đi phần tóc bên dưới lộ ra phần gáy trắng trắng nõn mang theo mùi hương nước hoa dịu nhẹ lẫn trong đó là hương thơm da thịt của người phụ nữ. Hàn Thiên Ngạo không kìm được mà chỉ muốn đem cô nuốt trọn, nghiêng đầu cắn lấy chiếc gáy rõ ràng là đang muốn đánh dấu chủ quyền.
Cô đau đớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-sieu-mau-cua-tong-tai-nghien-vo-2/3536835/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.