Nhưng so với bình thường lúc mới ngủ dậy,
hình như có thêm chút mùi vị khác thường trong đó.
Dư Hưng bị giọng nói này làm giật mình một cái, sau khi nhớ tới chuyện tối qua Lê Nhất Ninh về nhà thì kiềm lòng không đậu mà ho một tiếng.
Hoắc Thâm nhíu mày: “Nói chuyện.”
Dư Hưng vội vàng nói: “Chuyện trên weibo, tối qua cậu về nhà gấp nên không có giải thích, vậy bây giờ định xử lý thế nào?”
Anh ta hạ giọng hỏi: “Cậu là muốn chọc tức chết bọn tôi đúng không! Bài weibo đó của cậu da dọa mấy fan lâu năm của cậu ngốc luôn rồi.”
Đúng là quá dọa người.
Cả buổi tối hôm qua, fan của Hoắc Thâm ‘điên cuồng’ cả đêm, có điều loại ‘điên cuồng’ này không phải là kiểu mà mọi người tưởng tượng.
Fan lần theo manh mối muốn tìm ra dấu vết tương tác lẫn nhau của hai người.
Nhưng tìm nửa ngày cũng tìm không ra manh mối nào, cuối cùng bọn họ chỉ có thể tự mình an
ủi mình, nói Hoắc Thâm chỉ là truy tinh mà thôi.
Khồng sai, Lê Nhất Ninh không truy tinh thì Hoắc Thâm truy, ngôi sao Hoắc Thâm truy chính là Lê Nhất Ninh.
Có những lúc con người ta ở trong khoảnh khắc nào đó chỉ có thế tự khuyên bảo mình như vậy.
Hoắc Thâm ngừng lại giây lát: “Không giải thích.”
Dư Hưng: ” Ý của cậu là?”
Hoắc Thâm nghĩ tới người trong lòng tối qua, giọng nói nặng nề: “Ý trên mặt chữ.”
Dư Hưng:” Cậu theo đuổi?”
Anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-rac-roi-cua-anh-de/3399437/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.