Lê Nhất Ninh cảm thấy Mộ Tùng Nam lúc này rất giống gián điệp do Hoắc Thâm phái tới, đang ‘quấy rối’ bản thân đi tới bờ vực ‘tội phạm’.
Ánh mắt của Hoắc Thâm thi thoảng lướt qua mình, còn có bộ dáng ríu ra ríu rít của Mộ Tùng Nam lúc nói chuyện với mình, toàn bộ đều rơi vào đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông đó.
Lê Nhất Ninh chỉ cần vừa nhớ tới lời Hoắc Thâm nói trong phòng thì gai óc nổi lên.
Khen thưởng và trừng phạt đó là những từ
ngữ hung ác tàn bạo gì vậy chứ.
Những suy nghĩ không đứng đắn đó không ngừng xoay quanh trong đầu cô, dừng không được.
Vậy còn chưa đủ, Trương Nhã và Giản Viên Viên còn tham gia thêm mắm thêm muối.
“Ninh Ninh.”
“Ninh Ninh.”
Hai người gọi mấy bận Lê Nhất Ninh mới bừng tỉnh nhìn các cô ấy: “Hả?” Con người cô lập lòe: “Làm sao vậy?”
Giản Viên Viên nghi ngờ nhìn cô: “Cậu làm sao vậy? Phim kết thúc rồi, cậu muốn đi chung với bọn mình hay là ”
Cô ấy ám chỉ rất rõ ràng.
Lê Nhất Ninh lén nhìn trộm người đang nhận
phỏng vấn cách đó không xa, không hiểu sao lại chột dạ: “Mình đi với các cậu, đoán chừng anh ấy còn lâu lắm.”
Nghe xong, thân làm fan bự của Hoắc Thâm, Trương Nhã bất mãn: “Đợi lâu thì cô không đợi nữa sao!”
Trương Nhã ‘hừ1 một tiếng: “Tốt xấu gì cô cũng là vợ của anh ấy, đợi một chút thì đã làm sao, cồ lười quá đấy!”
Lê Nhất Ninh:”???”
Cô chớp chớp mắt, nhìn Trương Nhã đột nhiên xù lông, có miệng mà khó biện giải: ” Tôi đây là
không phải lo lắng bị phóng viên và fan nhìn thấy sao?”
Trương Nhã: ” Ờ.”
Lời vừa nói xong, điện thoại của Lê Nhất Ninh lập tức rung lên.
Cô lấy ra nhìn một cái, oán giận đưa tới trước mặt Trương Nhã: “Cõ nhìn đi nhìn đi này, idol nhà cồ còn bảo tôi đi trước đây này!”
Trương Nhã nhìn một cái, đột nhiên mở to mắt nhìn cô:” Khen thưởng, trừng phạt là cái gì?”
Lê Nhất Ninh: “!!!”
Tay cô run rẩy, vội vàng rụt điện thoại về.
Nhưng không hiệu quả, Trương Nhã đã nhìn thấy ghi chép trò chuyện của hai người rồi, trong phút chốc biểu cảm trên mặt Trương Nhã rất là phong
phú.
Cô âỳ thay đổi sắc mặt mấy lượt fôi không khỏi cảm khái: ” Nhìn không ra ha, tình thú vợ chồng
của hai người thú vị thật đây.”
Lê Nhất Ninh: ” ”
Giản Viên Viên bên cạnh ha ha cười lớn: “Cô còn cho rằng thế nào, kiểu đàn ông như Hoắc Thâm ấy mà trông thì cấm dục, nhưng trên thực tế thì mãnh liệt như lửa.”
Nghe xong, Lê Nhất Ninh liếc cõ ấy một cái: “Im miệng.”
Giản Viên Viên xuôi tay: “Đi cùng với bọn mình không?”
Lê Nhất Ninh nghĩ ngợi: “Chúng ta tới đối diện đi dạo đi, mình muốn đợi cùng về với anh ây.”
Hai người: ” ”
“Té ra bọn mình chỉ là bia đỡ đạn có mặt lúc cậu cần thôi?”
Lê xinh đẹp mỉm cười mắt cong cong, gât đầu cười vui vẻ: “Đúng vậy.”
Hai người tiếp tục: ” ”
Bọn họ đứng dậy ra khỏi chỗ ngồi, tụ lại ở một góc nhỏ trò chuyện rất vui vẻ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]