Vừa rồi người đàn ông trên sân khấu đã nhìn
về phía cồ rất nhiều lần.
Nhớ lại lời một tiếng trước người đàn ông này mới nói, Lê Nhất Ninh bồng cảm thấy hơi sợ
đừng nói chuyện với người đàn ông khác, cũng không biết Mộ Tùng Nam có được tính là người đàn ông khác không nữa.
Lê Nhất Ninh sờ cái gáy của mình, lấy làm nghĩ ngợi.
*
Sau khi phỏng vấn xong, phim bắt đầu được chiếu.
Đám người Hoắc Thâm cũng ngồi dưới sân khấu xem phim.
Điện thoại Lê Nhất Ninh đang cầm trong tay đột nhiên rung lên.
Tin nhắn của Hoắc Thâm, chỉ có một câu.
[Nói fôi.]
Lê Nhất Ninh: [ Em cảm thấy. em có thế
giải thích một chút.]
Hoắc Thâm: [Anh nhìn thấy rồi.]
Lê Nhất Ninh: [Vừa rồi anh đang nhìn phóng viên mà.]
Hoắc Thâm: [Anh dồng ý không nhìn nữ diễn viên, anh khồng có nhìn.]
Lê Nhất Ninh xem xong tin nhắn này nhớ lại mấy màn xảy ra trên sân khấu một chút.
Hình như từ đầu tới cuối Hoắc Thâm khồng
có nhìn hai vị nữ diễn viên bên cạnh thật, cho dù là lúc đáp lời, anh luôn có thể nhảy qua vấn dề mà chuyển dề tài tới trên người nam diễn viên còn lại.
Nhìn tin nhắn nhận được, Lê Nhất Ninh muốn khóc mà không có nước mắt.
Hoắc Thâm: [Khen thưởng, trừng phạt.]
Lê Nhất Ninh: [ Xem phim đi.]
Sau khi gửi xong, cô thẹn quá hóa giận chỉnh điện thoại thành chế độ im lặng, không trả lời anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-rac-roi-cua-anh-de/3399428/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.