Lê Nhất Ninh xem bình luận phía dưới, thật ra cũng không hiểu tại sao Hoắc Thâm lại đăng weibo đôt ngột như vậy.
Anh không phải là người cần kinh doanh hình ảnh, thường xuyên làm theo yêu cầu của fan.
Bá đạo tổng tài cao ngạo lạnh lùng không chỉ để nói chơi thôi đâu.
Cô lại nhìn bài weibo chỉ đãng chín bức ảnh mà chẳng có lấy một chữ này rút ra được một kết luận — — có thế Hoắc Thâm uống rượu say rồi.
Nghĩ ngợi một chút; Lê Nhất Ninh bèn cất điện thoại lên.
“Tiểu Ngọc, chị đi tắm rồi ngủ đây.”
Tiểu Ngọc sững người, nhìn cô: “Chị Ninh Ninh, chị không like weibo của ca ca sao?”
Lê Nhất Ninh chớp mắt: “Tại sao phải like.”
Tiểu Ngọc:” Người khác dều like cả rồi, chị
và ca ca còn là bạn tốt của nhau.”
Lê Nhất Ninh ‘cf một tiếng: “Khồng thế bấm like, nếu chị bấm like sẽ bị fan mắng chết đây, tới lúc đó lại muốn nói chị đeo bám.”
Tiểu Ngọc: ” Thật ra fan của ca ca rất dịu
dàng.”
Lê Nhất Ninh bật cười: “Chị hiểu suy nghĩ của fan, nhưng không có gì hay để like cả.”
Cô và người thật ngủ cùng một giường lâu như vậy rồi, mấy bức ảnh đó có gì hay mà kích động chứ. Chuyện bấm like đúng là không cần thiết.
*
Trên máy bay, sau khi xử lý xong công việc cuối cùng, đám người Lâm Thuận Bân cùng lên máy bay trở về nước.
Anh ta sơ ý nhìn thấy điện thoại của Hoắc Thâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-rac-roi-cua-anh-de/3399397/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.