Nổi! Giận! Rồi! Đây!!
Thật!!! Đấy!!!
Lê Nhất Ninh cảm thấy lửa trên người và lửa cảm xúc đều đang tích tụ lại, khiến cô phải tìm một nơi để trút ra hết.
Lê Nhất Ninh: [Nhưng mình vẫn rất tức giận!!!!]
Trương Nhã: [Đừng giận đừng giận, lần sau Hoắc tổng muốn cô, cô không cho anh ấy.]
Giản Viên Viên: [Đúng đúng đúng, đàn ông mà muốn ăn thì chịu chút khổ đi.]
Lê Nhất Ninh nghĩ ngợi, nói rất đúng.
Hoäc Thâm có thể làm với mình như vậy thì cô cũng có thể làm với Hoắc Thâm như vậy, vừa nghĩ vậy phút chốc Lê đơn thuần vui vẻ trở lại.
Bỗng ngoài cửa truyền tới tiếng gõ cửa.
“Bà chủ, cô đã ngủ chưa?”
Lê Nhất Ninh sững người, cô kéo quần áo của mình cho ngay ngắn lại: “Chưa ạ, chú Hứa có chuyện gì không.”
Chú Hứa mỉm cười: “Ông chủ nói bà chủ chưa ăn tối, bảo tôi chuẩn bị chút đồ ăn đây.”
Lê Nhất Ninh: “......"
Cẩu nam nhân, coi như còn chút lương tâm.
Lúc Lê Nhất Ninh sửa sang xong ngồi ở trước bàn ăn, chú Hứa đang bưng bữa ăn tinh tế ra.
Vừa nhìn thấy món ăn, mắt Lê Nhất Ninh đều sáng lên, lúc này không còn quan tâm được những thứ khác nữa.
Nói thật, mỗi lần ra ngoài điều khiến cô nhớ nhung nhất nhất nhất chính là những món đầu bếp trong nhà làm, không hổ là mời làm việc với lương cao, mùi vị rất là ngon.
Lê Nhất Ninh đúng là có đói thật, cô vùi đầu ăn lấy ăn để.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-rac-roi-cua-anh-de/3399381/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.