Hai người đều khựng lại, bên ngoài truyền tới giọng nói: “Hoắc tổng, không đi nữa sẽ muộn mất.”
Hoắc Thâm “ừ một tiếng, giọng nói lạnh lùng, nhìn về Lê Nhất Ninh: “Tối nay còn muốn đi tham gia party không?”
Cơ thể Lê Nhất Ninh cứng đờ, vội vàng nói: “Không đi nữa.”
Cô nhìn Hoắc Thâm: “Tôi về nhà.”
“Xác định?”
“Ừm”
Cô sợ bản thân nói không xác định nữa, có thể Hoắc Thâm sẽ trói cô ở đây một ngày một đêm mất.
Hoäc Thâm bỗng bật cười. Anh cúi đầu nhìn Lê Nhất Ninh: “Vậy thì về nhà thôi.” *
Lên máy bay rồi, Lê Nhất Ninh nhìn người đàn ông còn ngồi ở bên cạnh mình.
“Anh không đi họp sao?”
Hoäc Thâm nhìn cô một cái: “Ai nói với em tôi muốn đi họp chứ?”
Lê Nhất Ninh: “..... Vậy vừa rồi vệ sĩ nói gì mà sắp muộn rồi?”
Hoắc Thâm nhấc mí mắt, lạnh nhạt nói: “Ý của cậu †a là về nhà.”
Lê Nhất Ninh: “......."
Móa, tên cẩu nam nhân này lừa cô?!. ngôn tình sủng
Còn là bắt tay với chú Hứa cùng lừa cô!
Lê Nhất Ninh tưởng chừng như không dám tin, chú Hứa tốt bụng như vậy lại còn giúp người ta lừa cô.
Cô cúi đầu nhìn cổ tay của mình một cái. Thật ra Hoắc Thâm trói không chặt, trên cổ tay của cô không để lại dấu vết gì, nhưng...... hành vi này biến thái quá rồi đó.
Nghĩ xong, cô bắt đầu lên án Hoắc Thâm: “Vừa rồi anh trói tôi làm cái gì?”
Trong mắt Hoắc Thâm vụt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-rac-roi-cua-anh-de/3399377/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.