Lê Nhất Ninh khựng lại, vừa muốn ngồi dậy bỗng cô phát hiện bản thân không động đậy được. Cô hoảng hốt, vừa quay đầu liền thấy tay của mình đã bị “trói lại rồi!
Trói! Lại! Rồi!??
Anh tới thật rồi??!!
Lê Nhất Ninh nhìn chiếc cà vạt trên cổ tay của mình, hoảng hốt không thôi.
“Hoắc Thâm, anh làm gì vậy?”
Hoäc Thâm bình thản đứng ở đối diện, cơ thể dựa vào trong ghế lười nhác nhìn cô: “Không làm gì cả.”
“Anh trói tôi làm gì?”
Lê Nhất Ninh tưởng chừng như không dám tin.
Bá đạo tổng tài một khi điên lên thì không có chuyện của người khác thật, cô không thể không nói Trương Nhã quá hiểu bá đạo tổng tài này rồi!
Người này mẹ nó điên rồi sao?!
Hoắc Thâm vẫn không lên tiếng như cũ.
Anh nghiêng đầu nhìn sang bên cạnh, một chiếc vali đã được đóng gói xong, mà bên ngoài còn để lại một chiếc váy ngắn và hai bộ đồ hơi giống đồ ở nhà một chút.
Bỗng, trong đầu anh hiện lên những bức ảnh mình nhận được.
Cổ họng anh chuyển động, quay đầu nhìn cô: “Đây chính là đồ em định mặc vào tối nay?”
Lê Nhất Ninh: “......”
Cô theo mắt anh nhìn qua, sau khi đối diện phải đôi mắt ý vị sâu xa đó của Hoắc Thâm, Lê Nhất Ninh phản bác mà không thèm suy nghĩ: “Không phải! Cái váy đó là chưa kịp dọn lên thôi.”
Cô vẫn không sợ, thấp giọng nói: “Chẳng phải tôi đã nói với anh tôi muốn mặc bộ nào rồi sao.”
Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-rac-roi-cua-anh-de/3399376/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.