Trong phòng chỉ để sáng hai ngọn đèn nhỏ, Lê Nhất Ninh không thích phòng quá sáng cho nên lúc đi vào không hề mở đèn chùm xa xỉ trị giá mấy trăm vạn kia.
Nhưng lúc này, cô hối hận rồi. Giờ khắc này ánh đèn trong phòng mờ ảo giống như đang. ám chỉ chuyện gì đó rồi. Càng đừng nói tới những lời Hoắc.
Thâm vừa nói.
Nhìn ngón tay khớp xương rõ ràng của người đàn ông, mạch suy nghĩ của Lê Nhất Ninh phút chốc bị kéo xa.
Cho tới khi..... phong cảnh trong mắt càng lúc càng nhiều, cô mới giật mình tỉnh táo lại.
“Không phải!”
Lê Nhất Ninh bật mạnh nhảy khỏi giường, làm cuộc vùng vẫy cuối cùng.
“Hoäc Thâm, anh nghe tôi giải thích.” Cô trợn tròn mắt, mặt đầy vẻ kinh ngạc và hoảng sợ.
Hoäc Thâm cười khẽ một tiếng, nhìn động tác của cô lúc này: “Giải thích cái gì?”
Anh nói xong, duỗi tay tóm chặt tay của Lê Nhất Ninh, sau một hồi điên đảo trời đất cô đã bị đè ở trên giường, cổ tay bị người đàn ông này năm chặt.
Lê Nhất Ninh:"...."
Đến nước này, cô coi như là biết rõ hậu quả của việc khi nói một người đàn ông không được có bao nhiêu nghiêm trọng rồi.
“Chính là..... tôi không có ý đó.” Cô muốn khóc mà không có nước mắt, thật sự cảm thấy bản thân là đồ đầu heo, rõ ràng tối qua Hoắc Thâm còn trêu chọc cô, kết quả cô không hề xem là thật.
Giờ phút này, Lê Nhất Ninh rất muốn đánh dẹp bản thân nhiều chuyện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-rac-roi-cua-anh-de/3399333/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.