Thuốc này....... Hình như còn khiến người ta cảm động hơn cả việc cô lừa Hoắc Thâm mấy cái túi xách nữa.
Lê Nhất Ninh không biết nói sao tâm tình của mình lúc này, chính là có hơi cảm động nói không nên lời và hoảng hốt
không biết từ đâu tới.
Cô mím môi, nhìn chú Hứa: “Không phải do bản thân chú muốn tới sao?”
Chú Hứa mỉm cười: “Đương nhiên, tôi nào có quyền lợi xin điều động máy bay trực thăng chứ.”
Lê Nhất Ninh “ồ” một tiếng, cố ép khóe môi đang vểnh cao lên của mình xuống: “Vậy chú Hứa thay con cám ơn anh ấy nhé.”
Nghe xong, chú Hứa buồn cười nhìn cô: “Chuyện này phải đích thân tiểu thư cám ơn mới có thành ý." Ông nhìn một cái: “Buổi tối còn cần làm cơm không?”
“Cần ạ”
“Vậy chú Hứa tới giúp nhé?”
Lê Nhất Ninh chớp chớp mắt, quay đầu nhìn nhân viên công tác: “Được không?”
Nhân viên công tác không còn gì để nói nữa, nghĩ dù sao cũng sắp kết thúc rồi nên gật đầu: “Được”
Lê Nhất Ninh cười rạng rỡ: “Được ạ, cám ơn chú Hứall Muốn ăn món cá kho chú Hứa làm!”
“Không thành vấn đề.”
Lâm Du và Tề Thao tỏ vẻ khâm phục đối với năng lực muốn máy bay trực thăng là có thể niệm chú điều máy bay trực thăng tới của Lê Nhất Ninh, đồng thời cũng có cái nhìn mới về Lê Nhất Ninh.
Với năng lực này không phải là gia đình bình thường có thể chống đỡ được đâu.
Sau khi về tới quán trọ, Hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-rac-roi-cua-anh-de/3399326/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.