Chương trước
Chương sau
Vậy thì, có thể là do anh chỉ đạo cho Thẩm Thanh Diệp nói chuyện của Cố Trạm Vũ và Tô Gia Ngọc cho ông cụ biết?
Vân Khanh mơ hồ nhìn hai bên Tô Gia Ngọc và cả Tô Đào đều đang khóc, cô nắm chặt mấy ngón tay.
Cô không nghĩ đến kết cục ngày hôm nay, mặc dù đều là Lục Mặc Trầm đứng sau tất cả, tiết lộ chuyện của Tô Gia Ngọc, Lục Mặc Trầm kích động không ngừng ông cụ để mượn tay giết chết Cố Trạm Vũ.
Hôm nay lại nói lại chuyện Cố Trạm Vũ bắt cóc cô trước kia.
Đoạn sau, cô bị một người nhập cư bắt cóc, Lục Mặc Trầm cứu cô, đoạn này là do Lục Mặc Trầm giúp đỡ.
Sự phản bộ của Cố Trạm Vũ và người bạn thân nhất của cô, Cố Trạm Vũ đem cô đi tặng cho người đàn ông khác, hai chyện này nghiêm trọng đến mức nào.
Thậm chí ngay cả ông cụ Lục, cũng tuyệt đối không thể lo được chuyện này.
Chiêu này, đến rất đúng lúc.
Loading...
“ Vân Khanh?” Ông cụ Lục đập bàn.
Vân Khanh giật mình hoàn hồn, cô tự ép bản thân bình tĩnh lại, nhìn ánh mắt đe dọa của Lục Nhu Hi và Cố Trạm Vũ, ánh mắt ra hiệu của Thẩm Thanh Diệp.
Vân Khanh cúi đầu, nhắm mắt, “ Lục lão tiên sinh, lời của Luật sư Thẩm đều là sự thật. Cố Trạm Vũ đêm giao thừa đã để con đi ra ngoài với thỏa thuận sẽ ký đơn ly hôn, là nói thật, con sớm đã có ý định ly hôn rồi, cho nên con đã làm theo, nhưng con không ngờ Cố Trạm Vũ và Trình Gia Hào từ sớm đã cùng nhau xuất hiện bao phòng, nhìn con bị Trình Gia Hào lôi đi, Trình Gia Hào giữ con lại một ngày, đúng là có ý đồ với con, nhưng may là không có gì xảy ra.”
“ Con! Khốn khiếp!” Ông cụ Lục ném ly trà lên người Cố Trạm Vũ.
“ Cha! Sự việc vẫn còn cần điều tra rõ, cha không nên nghe lời của một bên!” Lục Nhu Hi vội vàng nói.
Cố Trạm Vũ không quan tâm đến nước nóng trên bộ vest và vết máu trên trán, quay đầu nhìn Vân Khanh, “ Cô dám nói hết toàn bộ sự thật ra không?”
Vân Khanh biết người anh ta nói là chỉ Lục Mặc Trầm.
Cô mở mắt ra, cô lo lắng, nhưng nói hết mọi chuyện ra, anh ta và Vân Sương cũng không ăn được mà.
Lại còn, chuyện anh ta bắt cóc cô là thật, chyện này đã giúp cô nhìn rõ anh ta, hạ quyết tâm.
Cố Trạm Vũ lạnh lùng cười lớn nhìn cô rất lâu, nhưng cuối cùng, anh ta cũng không nói chuyện của Lục Mặc Trầm và Vân Khanh ra.
Đó là sự tôn nghiêm của người đàn ông, hoặc có lẽ là do tội lỗi đối với Tô Gia Ngọc, trong tận xương tủy anh ta vẫn có chút gì đó có lỗi muốn bảo vệ cô.
Bên cạnh đó, Lục Mặc Trầm lại gian xảo không xuất hiện, toàn bộ đều là Thẩm Thanh Diệp làm, Thẩm Thanh Diệp lại là luật sư của Vân Khanh, vô cùng thỏa đáng.
Thật ra những lời anh ta nói với ông ngoại, ông ngoại có thể tin được mấy phẩn?
Cái tên ăn mày Cố Trạm Vũ cái gì cũng không nói ra được, tạm thời không cách nào phản công lại!
Lục Mặc Trầm……
Cố Trạm Vũ cắn chặt răng, mặt cứng đơ ra như sắt.
Chuyện đã đến mức này, Thẩm Thanh Diệp nhìn xung quanh cơ bản đã định được kết cục, đúng như Nhị Ca dự liệu.
Anh ta quay qua nói với ông cụ đang khó chịu nhăn nhó, “ Lão Tư lệnh, đương sự của tôi bị một cuộc hôn nhân đầy toan tính và không có tình yêu dày vò quá lâu rồi, Cố thiếu mượn quyền liên tục chèn ép, đối với cô lạnh lùng bạo lực, đương sự của tôi mỗi ngày trải qua đều rất đau khổ, đặc biệt là sau chuyện của Tô tiểu thư bị bại lộ ra, đương sự của tôi nghĩ không thông, lúc trên cầu còn định chết cùng với Cố thiếu, cho nên, tôi mong nhà họ Lục suy nghĩ lại,về danh tiếng của mọi người mong là không dính dáng nhiều đến các vụ kiện tụng, đầu tiên tìm đến lão gia đây để chủ trì công đạo trước, giúp cho đương sự của tôi.”
Ông cụ gương mặt tối xầm, từng câu từng chữ của Thẩm Thanh Diệp đều có lý cả.
Nếu như liên quan đến tòa án, chyện xấu hổ của Trạm Vũ và bạn thân của vợ bao nhiêu năm, nhất định sẽ hủy hoại nhà họ Lục!
Chơi có luật chơi, tên nhóc này không biết nặng nhẹ, con cũng làm cho có luôn rồi, còn giấu bên cạnh 5 năm, không ra thể thống gì.
Chuyện này, Vân Khanh thật sự là người bị tổn thương nhiều nhất.
Ông cụ Lục thở dài, nhìn Vân Khanh, vẫn là để lại một ân tình cuối cùng, “Cháu dâu, là nhà họ Lục có lỗi với con, ông đứng ra làm chủ , con vẫn cương quyết ly hôn, Nhà họ Lục sẽ không ngăn cản.”
Vân Khanh trái tim ở trên cao rơi thọt xuống một cái.
Câu này của ông cụ Lục, còn có quyền lực hơn cả tòa án, nặng như chì.
Cố Trạm Vũ có sao đi nữa cũng không cãi được lời của ông.
Cô cũng biết, ông cụ Lục đều tính toán hết tất cả, chuyện này mà làm lớn, chuyện xấu về bạn thân của vợ, nhà họ Lục chịu không nổi.
“ Dạ, con cương quyết ly hôn.” Giọng Vân Khanh bình tĩnh, nói ra.
Ánh mắt của Thẩm Thanh Diệp sau cặp kinh thu lại, nhiệm vụ hoàn thành.
“ Tôi không đồng ý!” Cố Trạm Vũ gay gắt nói, cầm lấy cánh tay của cô, kéo ra trước, ánh mắt long lên nìn cô, “ Vân Khanh, tôi không muốn ly hôn, tôi không muốn…..”
Người ở trước mắt, vẫn là người trước đây sao?
Hoàn toàn không nhận ra, bị xé nát thành từng mảnh, đau lại thêm đau, cuối cùng tất cả chìm vào yên lặng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.