Cô đẩy nhẹ anh ra, bỉu môi nói:
- Tôi không phải là bé con, tôi 20 tuổi rồi.
Cô giễu cợt nhìn anh, bộ 20 tuổi là bé con sao?
Anh cười nhìn cô, vuốt mũi cô, dịu dàng nói:
- Em mới 20, tôi 27, em nhỏ hơn tôi, thì vẫn là bé con thôi.
Anh ôm cô vào lòng, cúi thấp người kê mặt vào cổ cô, hít một hơi, mùi hương hoa Lavender làm lòng anh bình tỉnh.
Anh hỏi cô:
- Em sài nước hoa sao? Lavender? Thật dễ chịu.
Cả người cô điều toả ra hoa Lanvender thơm ngát. Cô lắc đầu, nói vs anh:
- không. Từ nhỏ đã có mùi hoa này trên người, tôi thật sự thích nó.
Từ nhỏ sống trong cô nhi viện, sau lưng có một đám hoa Lavender ( Hoa oải hương),thấy nó, Hi Tuyết liền thích. Có hôm đem về phòng bỏ vào bồn tắm, ngày hôm sau cả người đều nghe hoa Lavender, dùng biện pháp nào cũng ko hết mùi.
Liệt Dật " Ừ " một cái, bỗng nhiên nhớ cái gì đó, ngước đầu nhìn vào đôi mắt tím huyền của Hi Tuyết, dịu dàng:
- Bé con, Em có muốn vào CLB của tôi chơi không?
Vén tóc của cô qua một bên, nói.
Hai mắt lạnh băng của cô bỗng chốc sáng lên, hí hửng hỏi anh:
- Nơi đó có vui ko?.
Anh nhìn cô, gật đầu một cái, thay lời nói. Cô cười lộ lúm đồng tiền khiến tim anh lạc một nhịp, thật xinh đẹp. Bé con cười đẹp như vậy, có ai thấy chưa nhỉ?
Anh bỗng nghiêm túc, nhìn cô hỏi:
- Em đã tùng cười như thế này vs ai chưa? -
Cô suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-quyen-ru-cua-trum-hac-dao/200532/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.