Ngày hôm sau, buổi tối, bảy giờ, quán karaoke Sao Xanh.
“Không, mình, mình không uống được nữa…” Đầu Tô Nhã Kỳ có chút choáng váng, vội vàng xua tay.
Cô chưa từng uống rượu bao giờ nên không hề biết rằng uống thứ này vào sẽ khiến đầu óc choáng váng đến như vậy.
“Nhã Kỳ, uống thêm chút nữa, uống thêm chút nữa rồi ra hát.” Một trong những nam sinh cùng lớp niềm nở nói.
“Đúng vậy, Nhã Kỳ, uống thêm chút nữa đi.” Những nam sinh khác vội vàng đứng dậy nói.
Tất cả các chàng trai đều nhìn cô với ánh mắt nóng bỏng.
Các bạn nữ cùng lớp khác nhìn cô như thể đang xem một vở kịch hay, không ai trong số họ bước lên.
Thời gian chỉ nửa ngày ngắn ngủi mà cái tên Tô Nhã Kỳ đã vang dội toàn bộ Học viện Hải Châu.
Tất cả các chàng trai đều rất tò mò về cô gái dịu dàng này.
Một câu nói “Tô Nhã Kỳ, bạn rất xinh.” cũng có thể khiến cô đỏ bừng cả mặt.
Dáng vẻ ngơ ngác ấy, vành tai đỏ ửng ấy đều khiêu khích trái tim của tất cả đám con trai.
Điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là, giọng nói của cô giống như một chú chim anh vũ nhỏ, khiến người ta tê tái.
Ban đầu, cô giáo nghĩ chắc lại là một tiểu thư nhà giàu nào đó nhưng không ngờ, thành tích học tập của cô cực kỳ tốt. Nhìn thì có vẻ không dám nói chuyện, nhưng khi đối mặt với câu hỏi của giáo viên, cô trả lời không thiếu một từ. Điều này không chỉ khiến các bạn trong lớp mà cả giáo viên cũng rất ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-que-mua-cua-tong-tai-tham-sau/787304/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.