Ba ngày sau. 
Nhà họ Hoắc. 
Theo lẽ thường mà nói, chắc chắn là cô phải nằm viện cả một tuần. 
Nhưng cô thực sự không thích bệnh viện, cô có rất nhiều mâu thuẫn với nơi đó. 
Sau khi ở bệnh viện hai ngày thì lập tức đòi về nhà. 
Hoắc Ảnh Quân không thể lay chuyển được ý định của cô, đành phải đưa cô trở về nhà sau khi có được sự cho phép của bác sĩ. 
Nhưng trong hai ngày qua đều có bác sĩ đến và nhỏ thuốc kháng viêm cho cô, để cô truyền nước. 
Hôm nay, bác sĩ đến khá sớm, đợi đến khi cô đã sẵn sàng cho việc truyền nước, thì đúng lúc đến giờ ăn tối. 
Vân Tử Lăng vén chăn lên rồi bước xuống giường. 
Đồ ăn cả ngày hôm qua của cô đều là do thím Trương mang tới. 
Nhưng Vân Tử Lăng không thích cảm giác được người khác phục vụ, điều đó khiến cô cảm thấy mình chỉ là một kẻ vô dụng. 
Mặc chiếc áo khoác dày, cô đi thang máy xuống lầu. 
Trong phòng ăn, Hoắc Chấn Vũ, Khúc Tịnh Kỳ và Vân Tử Diễm đang ngồi trên bàn ăn cơm. 
Thỉnh thoảng lại truyền ra tiếng cười đáng ghét của Vân Tử Diễm. 
Hôm nay là thứ sáu, Hoắc Nhã Linh vẫn còn ở trường học, mãi đến chiều mới có thể về nhà được. 
Về phần… Hoắc Ảnh Quân, cô chưa từng quan tâm. 
“Cô Vân, sao cô lại xuống đây?” Một người giúp việc vội vàng bước tới đỡ cô. 
Giọng nói của cô ấy khiến mấy người đang ăn kia phải ngoái lại nhìn. 
Vân Tử Lăng nhìn về phía người giúp việc rồi gật đầu cảm ơn: “Không cần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-que-mua-cua-tong-tai-tham-sau/787192/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.