Hoắc Ảnh Quân anh muốn dạng phụ nữ nào mà không có? Nhưng chỉ riêng cô nhóc này, trong mắt toàn là cái vẻ thiếu kiên nhẫn và chán ghét. Ấy thế mà trên mặt cô vẫn mỉm cười ‘uyển chuyển’ như cũ, cũng thật làm khó cho cô quá. 
Vân Tử Lăng nhìn chằm chằm vào Hoắc Ảnh Quân, chân mày nhíu chặt lại đến mức có thể kẹp chết một con kiến, rốt cuộc thì anh đã làm loạn đủ chưa hả trời? 
“Được rồi, quay về nghỉ ngơi thôi!” Hoắc Ảnh Quân không quấy rối cô nữa, anh mỉm cười, đưa tay ôm vai cô, chuẩn bị quay lại bệnh viện. 
Tuy nhiên, ngay khi hai người vừa xoay người lại, một giọng nói mang theo vẻ khó tin đột nhiên vang lên: “Ảnh Quân…” 
Một tiếng gọi này mang theo vô hạn dịu dàng. 
Đám người quay đầu nhìn lại, vừa nhìn một cái là ai cũng ngây ngẩn cả người. 
“Cô Tử Lăng?” Có người kêu lên. 
Vân Hâm Bằng đón cô ta về, dù cho thanh danh của cô ta không tốt chút nào nhưng cô ta vẫn đeo trên mình cái danh cô hai nhà họ Vân. 
Vân Tử Lăng ngoái đầu lại nhìn một cái, có chút sững sờ, ‘Vân Tử Diễm?’ 
Vân Tử Diễm nhìn hai người bọn họ đứng bên cạnh nhau, hai bàn tay lập tức siết chặt lại. 
‘Tại sao? Anh ấy vừa nói là có việc? Chính là muốn ở bên cạnh nó sao?’ 
Nếu không phải Ôn Nhược Vũ nhắn tin tới, kêu cô ta xem live stream thì cô ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. 
Vân Tử Lăng nhíu mày lại, quăng cho Hoắc Ảnh Quân một vẻ mặt ‘không làm thì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-que-mua-cua-tong-tai-tham-sau/787167/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.