Đau đầu quá...
Hà Nhiên đưa tay gõ nhẹ lên đầu mình mấy cái, đến khi nhìn thấy chiếc đèn chùm màu cam nhạt trên đầu cô mới nhíu mày nghi hoặc.
Hình như đây không phải phòng ngủ của cô.
Đầu đau như búa bổ khiến phản xạ của cô chậm hơn bình thường rất nhiều. Nhắm mắt lại nghỉ ngơi thêm giây lát cô mới nhớ ra hôm qua cô theo mẹ đến dự tiệc, bữa tiệc trôi qua được một nửa thì cô thấy không khoẻ nên mẹ đã đưa cô lên phòng khách sạn nghỉ ngơi, lại sau đó nữa cô ngủ quên mất.
Giữa chừng cô có tỉnh lại một lần do thân thể khó chịu nhưng lại nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Nhớ lại mọi chuyện cô lập tức ngồi dậy lục tìm điện thoại của mình, cảm giác mát lạnh từ thân trên truyền đến khiến cô giật mình, lập tức cúi xuống nhìn theo bản năng.
Cả người Hà Nhiên như bị đông cứng, cô sống chết cũng không nhớ ra được hôm qua đã xảy ra chuyện gì, vì sao cô lại ở đây và ai là người đã cùng cô... tối qua?
Không có nhiều thời gian để suy nghĩa, cô vội trùm chăn lên người rồi với tay nhặt quần áo nhưng váy dạ hội bị rách rồi, không mặc được nữa.
Đang định chạy vào phòng tắm lấy áo tắm mặc tạm, cửa phòng tắm bỗng mở ra khiến cô đâm sầm vào lồng ngực trần trụi của ai đó, cả người ngã ngồi ra sau. Mông đã đau giờ càng đau hơn.
Ui da...
Hà Nhiên suýt xoa mông mình mấy cái mới ngẩng đầu lên nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-oan-gia/2836310/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.