Dù gì cũng là người mẹ nuôi mình hơn mười mấy năm nên sau đó Hà Nhiên vẫn gọi bảo vệ đến can ngăn mới chấm dứt cuộc hỗn chiến "đẫm máu" kia, nhưng mẹ của Diệu Nhi không muốn chấm dứt như thế, chửi mắng bà Hoa chán chê xong bà ta lại quay sang chửi mắng bà Hương.
- Con gái tôi tin tưởng chị như thế chị lại lừa nó, chị giỏi lắm! Lần này chị không cho nhà tôi câu trả lời thỏa đáng tôi quyết làm lớn chuyện này tới cùng!
- Có gì cứ bình tĩnh giải quyết với nhau chị ơi, chuyện này về nhà tôi sẽ dạy dỗ lại bà nhà tôi cẩn thận.
Mọi chuyện dần sáng tỏ nên ông Thiên có ngu hơn nữa cũng không thể không biết chuyện vợ mình làm, dù trong lòng nghẹn cục tức to đùng nhưng vì muốn giải quyết êm đẹp chuyện này nên ông ta vẫn phải ngậm bồ hòn làm ngọt, nhịn đau nhường một mảnh đất ở gần trung tâm thành phố làm quà tạ lỗi thì mẹ Nhi mới đồng ý bỏ qua cho bọn họ.
- Anh Quý, bây giờ chắc anh cũng phải giải quyết chuyện trong nhà mình nên đám cưới của thằng Tiến với bé Nhiên chúng ta dời sang ngày khác nhé.
Xử lý xong chuyện của mình, ông Thiên lập tức kéo vợ con mình về để không mất mặt thêm nữa, trong phòng chỉ còn lại gia đình Hà Nhiên ngồi với nhau. Nếu tính ra người thiệt hại lớn nhất trong chuyện này là bà Hoa, vì chuyện nhầm lẫn tai hại này mà hợp đồng tưởng tới tay lại bị vụt mất, con gái nuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-oan-gia/2836309/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.