Cung Nhược Hàn im lặng một lúc rồi nói: “Có thể giấu gì chứ?”
Anh ta đang lái xe chạy trên một cây cầu lớn…
“Thực ra tôi luôn cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao lúc đó Hạ Ngôn lại đối xử với tôi như thế, nếu chỉ vì đam mê nhất thời của anh ta thì tôi nghĩ đó cũng quá tồi tệ rồi. Cho nên chỉ cần anh ta nhớ lại mọi thứ, tôi cũng có thể biết được tất cả mọi thứ lúc đó là chuyện như thế nào!”
“Không nghe lời người ta nói thì sẽ luôn bị thiệt thòi đấy, cô nhóc họ Cố ạ.”
“...” Lần này đổi lại là Tích Niên im lặng, cô luôn cảm thấy Cung Nhược Hàn đang che giấu gì đó, nhưng nếu muốn nói đó là gì thì cô cũng không biết, nếu muốn cạy được lời từ miệng anh ta thì trừ khi chuốc say anh ta thôi. Tuy nhiên… Cô đã không muốn uống rượu nữa rồi, trong lúc suy nghĩ, cô nhìn về phía trước: “Á! Cẩn thận!”
Chỉ nhìn thấy phía trước có đặt một tấm bảng viết rằng ‘Đang thi công’.
Nhưng hai người cũng chỉ nghĩ đến lời nói của nhau, hoàn toàn không để ý tới tấm bảng ở phía trước.
Cung Nhược Hàn cũng vừa mới phản ứng lại, khi đạp phanh gấp thì chiếc xe đã lao vào chỗ đang thi công, bánh xe bị trượt…
Đầu xe mất kiểm soát quay sang một bên, thành cầu vậy mà không có hàng rào bảo vệ! Đây có lẽ chính là lý do cho việc thi công? Điều kinh hoàng đang ở ngay trước mắt.
“Á!” Cố Tích Niên kinh ngạc thốt lên.
Một nửa thân xe đã lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421554/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.