Hồng Anh bèn ngẩng đầu: “Tổng, tổng giám đốc, lễ kỷ niệm ngày thành lập công ty, gia cho Cố Tích Niên sao?” Hồng Anh kinh ngạc hỏi lại.
Đôi mắt màu lam nheo lại: “Có vấn đề gì à?”
“Không, không sao hết, tôi nhất định sẽ phối hợp tốt với thư ký Cố để tổ chức tốt buổi lễ kỷ niệm một năm thành lập công ty.” Hồng Anh cừng đờ gắng cười, dù không muốn cũng phải cười.
Hạ Ngôn không nói gì thêm lạnh lùng nhìn cô gái này, sau đó mới xoay người đi ra khỏi bộ phận thư ký.
Chẳng phải có câu, đến sớm không bằng đến đúng lúc sao, anh lần này đột nhiên xuất hiện xem như đã giúp cô đại ân rồi. Mà tất cả mọi người của bộ phận thư ký đều không dám bàn tán gì về Tích Niên nữa.
“Thư ký trưởng, vậy còn chuyện Diệp Thanh dọn nhà vệ sinh thì…” Tích Niên nói.
“Công ty có nhân viên vệ sinh, tôi sẽ cử người khác làm. Cô cứ chuyên tâm lo việc tổ chức lễ mừng kỷ niệm công ty là được rồi.” Hồng Anh vội vã đổi giọng.
“Lễ mừng kỷ niệm vẫn cần thư ký trưởng quan tâm nhiều.”
Chuyện nghỉ làm cứ thế tạm thời lắng xuống, mặc dù luôn có người thì thầm bàn tán gì đó, nhưng chỉ cần không nói ra ngoài là được rồi.
“Tích Niên, cảm ơn cô giúp tôi.” Diệp Thanh nói.
“Là cô đã giúp tôi trước.”
“Không đâu.” Diệp Thanh lắc đầu.
Nhìn Diệp Thanh, cô nói: “Cô bao nhiêu tuổi rồi?”
“Tôi 21 rồi.” Diệp Thanh nói.
Nhìn có vẻ nhỏ hơn cô, đúng là không nhìn sai, Tích Niên nói: “Sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421462/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.