"Anh..." Cô đánh giá anh, vì cả người anh cũng bị ướt nhẹp nên quần áo cũng dính sát vào cơ thể, như ẩn như hiện khiến người ta nhìn vào muốn phun máu mũi, không thể khen một câu, thân hình của anh vẫn như năm đó, thậm chí là có thêm cả vẻ nam tính quyến rũ, nhưng dáng người hoàn mỹ cũng không cứu vớt được lòng dạ lang sói!
Anh cười: "Nhìn tôi như vậy làm gì? Cô muốn dụ dỗ tôi sao?"
"Anh đừng nghĩ nhiều, tôi chỉ muốn nói ngủ ngon với anh thôi!" Cô chỉ cảm thấy kỳ quái khi anh đi theo như vậy, muốn nói anh không được đi theo cô nữa, nhưng tiếc rằng đây là nhà anh, cho nên cô có tư cách gì mà can thiệp vào?"
"Chỉ ngủ ngon thôi sao, hau là cô muốn tôi ngủ chung cô mới ngủ ngon?"
"À.." Anh lạnh lùng cười.
Trên hành lang có mấy cái bóng đèn vàng nhỏ, không quá chói mắt, vào lúc này có một bóng dáng nhỏ bé xuất hiện trên hành lang.
Cố Tiểu Hoại liếc tròng mắt, nhìn hai người đứng trên cầu thang: "Mẹ? Mẹ với chú đẹp trai đang làm gì vậy?"
Giọng nói non nớt này, trừ con của cô ra thì còn ai nữa! Tích Niên thoáng nghiêng đầu sang chỗ khác: "Tiểu Hoại? Sao con lại ở đây? Con ra đây làm gì?"
Cố Tiểu Hoại bỏ tay đang dụi mắt xuống: "Con khát, nên đi tìm nước uống."
Tích Niên nhanh chóng bước đến.
Tiểu Hoại nhìn Cố Tích Niên trước mắt: "Mẹ, sao mẹ lại ướt hết vậy? Mẹ vừa tắm vừa mặc quần áo sao?"
Tích Niên xấu hổ giật khóe miệng: "Con không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421439/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.