"Không sao đâu, cuộc chiến này, tôi bằng lòng nhận!" Cô nắm chặt cây súng lục trong tay, dù cho khi nắm chặt thứ này trong tay chỉ có thể cảm nhận được sự lạ lẫm và lạnh lẽo, thế nhưng cô đã bước một chân vào trong bóng tối rồi, vì khát vọng trong lòng, cô sẽ không rút lui!
"Đoành!" nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Ly Minh dùng một khẩu súng nằm vào cửa lớn đang khóa chặt.
Ba người vọt vào...
Trong một nháy mắt ngắn ngủi, người của Long Đầu Xã tụ tập trong sân, bọn họ hét lên, một đám người cầm vũ khí trong tay: "Chúng mày là ai? Dám đến Long Đầu Xã của bọn tao gây rối! Không muốn sống nữa sao?"
"Hừ..." Khóe miệng của Ly Minh cong thành một nụ cười khát máu, con ngươi liếc nhìn Ly Tiêu bên cạnh: "Ly Tiêu, phải xem chị rồi."
Ly Tiêu khẽ gật đầu.
Tích Niên đứng một bên nhìn, hai người chị em này đang muốn làm gì, hơn nữa với tinh cách táo bạo của tên nhóc thối mà lại để cho chị gái dịu dàng lên trước? Cô không khỏi dùng con ngươi lườm về phía Ly Tiêu, lúc này còn chơi trò bịp bợm sao?
Ly Tiêu vẫn mặc một bộ trang phục nữ hầu kiểu Châu u, tóc dài xõa đến xương quai xanh, đeo một cái kính gọng đen tròn tròn, cô ấy vẫn dịu dàng như thường. Chỉ thấy cô giơ tay lên, nhắc tà váy rộng thùng tình, tư thế chào như một quý cô Châu u...
Người nhìn không hiểu gì, đang làm cái quái gì vây? Đánh nhau mà còn phải cúi người chào trước sao?
Mà lúc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421409/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.