“Sợi dây chuyền này là của cô sao?” Tích Niên tiếp tục gặng hỏi, trong đầu đều là những dấu chấm hỏi, cảm xúc càng ngày càng kích động.
“Cô nói xem.”
“Cô Tô, rốt cuộc sợi dây chuyền này có phải của cô không?” Tích Niên nhấn mạnh, cô sải bước về trước, gần như sắp va vào Tô Gia Hân.
Cô ta sợ tới mức lùi lại từng bước, sững sờ nhìn Cố Tích Niên: “Đương nhiên là của tôi rồi! Sao cô lại căng thẳng mà dán mắt vào sợi dây chuyền của tôi làm gì chứ? Sao hả, cô còn định cướp à?”
“Ý tôi không phải vậy, tôi chỉ muốn hỏi là sợi dây chuyền này từ đâu có? Là do cô mua hay là nhặt được?” Tích Niên vẫn nghi ngờ khó hiểu nhìn cô ta, trước đây cô cũng thấy Hạ Khả Doanh đã từng đeo một sợi dây chuyền giống như vậy, chẳng lẽ đây là trùng hợp sao? Sợi dây chuyền giống hệt nhau thì ở đâu cũng có, mà còn đúng lúc để cô nhìn thấy được?
“Cô quan tâm đến việc tôi có nó từ đâu làm gì chứ. Dù sao, đây cũng là sợi dây chuyền của tôi. Sao, có vẻ như cô rất thích sợi dây chuyền của tôi nhỉ?” Tô Gia Hân mỉm cười đầy hả hê.
“Thôi bỏ đi, không có chuyện gì đâu.” Có lẽ đúng là dây chuyền có cùng kiểu dáng ở đâu cũng có, hoặc là ông trời cố ý trêu chọc cô nên mới để cô ở đâu cũng nhìn thấy sợi dây chuyền này.
“Điên à.” Tô Gia Hân mỉa mai, người phụ nữ này bỗng nhiên điên khùng hả? Lúc thì kích động, lúc thì như mất mát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421354/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.