Cả một đêm mất ngủ, mãi cho đến khi trời sáng, cô người làm cũng không tiếp tục trông chừng cô ở trong phòng ngủ nữa. Tích Niên đi ra khỏi phòng, cô mệt mỏi rã rời.
Nhưng làm thế nào cũng không ngủ được, có lẽ nên nhanh chóng đi ra bên ngoài hít thở không khí trong lành một chút vậy.
Ánh bình minh khiến cho người khác cảm thấy thật thoải mái. Một mình cô đi tới đi lui ở trong sân, dường như hương thơm của hoa cỏ vào sáng sớm càng thêm phần ngát hương. Có thể quét sạch đi phiền não trong một đêm của con người.
"Ai ya... đây không phải là cô Cố sao? Dậy sớm như vậy sao, là đói nên tỉnh sao?" Tô Gia Hân vươn vai, từ trong nhà đi ra.
Cô ta mặc một bộ quần áo ngủ gợi cảm, tóc hơi rối.
Tích Niên vốn không thèm để ý đến cô ta, cứ nhìn thấy cô ta thì trong lòng lại xuất hiện cảm giác bực bội khó chịu. Cô sải bước đi vào trong phòng ngủ…
Thấy Tích Niên không để ý tới cô ta, Tô Gia Hân làm sao có thể bỏ qua, lập tức lao đến chắn trước mặt người ta: "Ai ya, cô Cố thật là không lịch sự gì hết nha! Nói thế nào thì bây giờ chúng ta cũng là chị em ở chung dưới một mái nhà mà, cần gì phải làm mất thể diện của nhau như thế không?"
"Tránh ra."
"Không tránh!"
"Tránh ra!"
"Không tránh!" Tô Gia Hân hống hách lắc vòng eo nhỏ, một tay chống ở bên hông, vênh váo nhìn về phía cô, tiếp tục nói:
"Cố Tích Niên, cô thật là đáng thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421344/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.