Hai chân của cô bị phỏng đỏ ửng lên, cũng may là chưa bị nổi bọng nước nên chỉ cần bôi ít thuốc là khỏi. Sau khi thay quần áo xong, cô đi xuống lầu.
Hạ Ngôn khẽ liếc nhìn cô, không nói gì mà tiếp tục làm việc của mình.
Đồ mặt lạnh. Cô chửi thầm một câu.
“Mợ chủ, bên ngoài có hai cô gái nói là bạn của cô, muốn gặp cô.” Một cô người làm kính cẩn bước tới nói.
“Bạn của tôi?” Cô nghi ngờ chớp chớp mắt rồi đi theo cô người làm ra ngoài.
Ngoài cửa có hai cô gái đang đứng, một người tóc ngắn và một người tóc dài. Cô gái tóc ngắn mặc một chiếc váy ngắn màu tím gọn gàng, trông có vẻ rất nhanh nhẹn hoạt bát. Cô ấy tên là Trương Tiểu Quy. Người có mái tóc dài mặc một chiếc váy màu trắng dài xinh đẹp, tên là Trương Cảnh Nhi. Hai người này là chị em tốt lớn lên cùng nhau và là bạn thân của nhau.
“Tiểu Niên…”
“Tích Niên…”
Hai người nhìn thấy Cố Tích Niên đi ra, lập tức vui vẻ vẫy tay chào.
“Tiểu Quy, Cảnh Nhi!” Cố Tích Niên kích động chạy đến, không thèm để ý đến đôi chân đang bị đau mà lao vào vòng tay của hai người.
“Tiểu Niên, tớ nhớ cậu sắp phát điên lên rồi.” Trương Tiểu Quy nói xong thì khóc ầm lên.
“Đúng vậy, Tích Niên. Tớ cũng rất nhớ cậu.” Trương Cảnh Nhi cũng rơm rớm nước mắt.
Ba người ôm nhau, hai người chị em tốt này là người duy nhất đã được cô thông báo chuyện kết hôn. Lúc đó cũng chỉ gọi điện nói vài câu qua loa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-nghiet/421283/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.