“Lục tổng hình như không tiện nói công chuyện?” Mặc Đình Thâm có chút không kiên nhẫn.
“Tiểu thư, cô sao vậy?” Hách Ngư hỏi.
Vừa rồi Lạc Thiên Ngưng nghe Mặc Đình Thâm nói ở trong video, liền có chút không thích hợp, Hách Ngư cảm thấy. Lạc Thiên Ngưng dường như đột nhiên biến thành một con nhím, bộ dạng lập tức xù gai lên phòng ngự tất cả.
Mà bây giờ, Lạc Thiên Ngưng không chỉ là một con nhím mà còn giống một con mèo bị giẫm nát đuôi. Cô sợ hãi nhưng cũng muốn lao tới cắn một miếng. Nắm chặt tay, run rẩy.
Mặc Đình Thâm nghe thấy lời Hách Ngư nói, ngẩng đầu lên nhìn Lạc Thiên Ngưng một cái.
Khuôn mặt tái nhợt không chút máu, ánh mắt kinh hoàng và dữ tợn, cô nghiến răng nhìn chằm chằm vào chiếc máy tính trong tay anh, như thể sắp lao vào ăn thịt chiếc máy tính trong giây lát.
Mặc Đình Thâm không có ý định phản ứng Lạc Thiên Ngưng, từ hôm hai người giận nhau, Mặc Đình Thâm cảm thấy, Lạc Thiên Ngưng chẳng qua chỉ là một có gái nhỏ thú vị mà thôi, căn bản không đáng để anh tốn tâm.
Nhưng bây giờ, dáng vẻ của Lạc Thiên Ngưng không thể không làm anh tốn tâm.
Mặc Đình Thâm đứng dậy, đi đến chỗ Lạc Thiên Ngưng hỏi, "Sao vậy?"
Lạc Thiên Ngưng cắn môi không nói, hoặc, cô căn bản không nghe anh đang nói gì.
Hách Ngư nhìn Lạc Thiên Ngưng, có chút sốt ruột, cô ấy đánh bạo nói: "Mặc tổng, hay là anh gọi bác sĩ Ôn quay lại đi? Dáng vẻ này của tiểu thư không thích hợp lắm."
Mặc Đình Thâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-kieu-manh-me-cua-mac-tong/466845/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.