Vào phòng làm việc, Ôn Tử Dương ngồi sau bàn làm việc, kéo cặp kính vàng trên mặt, hỏi: "Cô Lạc chỗ nào không thoải mái?" 
"Tôi mang thai. Anh làm cho tôi một tờ giấy xét nghiệm." Lạc Thiên Ngưng nói. 
"Phốc" Ôn Tử Dương miệng không kìm được phun ra. 
“Cô bao nhiêu tuổi rồi?” Ôn Tử Dương nhìn khuôn mặt đầy collagen của Lạc Thiên Ngưng hỏi. 
“Mười tám tuổi, sao vậy?” Lạc Thiên Ngưng hỏi. 
Ôn Tử Dương liếc Mặc Đình Thâm một cái, không dám hỏi. Nói: "Cô Lạc đưa tay ra, tôi bắt mạch." 
Lạc Thiên Ngưng không ngờ Ôn Tử Dương còn trẻ. Còn biết về trung y, cô đưa tay ra, Ôn Tử Dương đặt ngón tay vào cổ tay cô. 
Hồi lâu, Ôn Tử Dương thu tay về, nói: "Cô Lạc, cô không mang thai." 
“Tôi biết.” Lạc Thiên Ngưng nói. 
“Vậy cô đến làm gì?” Ôn Tử Dương hỏi. 
“Tôi muốn làm một tờ giấy xét nghiệm có thai.” Lạc Thiên Ngưng nói. 
“Cô Lạc, đây không phù hợp quy định của bệnh viện.” Ôn Tử Dương ngượng ngùng nói. 
“Bác sĩ Ôn trông không giống một người tuân thủ quy tắc như vậy.” Lạc Thiên Ngưng nói. 
Ôn Tử Dương quay đầu nhìn về phía Mặc Đình Thâm, trong lòng nói người của anh anh quyết định, việc cho một cô gái nhỏ chưa kết hôn giấy xác thực mang thai không phải chuyện nhỏ. 
Mặc Đình Thâm gật đầu. Ôn Tử Dương bật máy tính, nhập thông tin của Lạc Thiên Ngưng. 
Lạc Thiên Ngưng nghiêng người, chỉ vào màn hình nói: "Đây, nhóm máu là A." 
Ôn Tử Dương sửa lại theo hướng dẫn của cô, sau đó in ra giấy xét nghiệm ra, đưa cho Lạc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-yeu-kieu-manh-me-cua-mac-tong/466844/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.