“Trường không nói đúng, chuyện không có hiểu rõ trước, ai cũng không thể nói chuyện lung tung.” Cố lão cũng lên tiếng. Mặc dù hắn đau lòng cháu gái, nhưng quyết định chuyện gì cũng không được mù quáng.
Nếu không phải bọn họ muốn gạt hắn, chuyện có lẽ cũng sẽ không huyên náo phức tạp như vậy, còn liên lụy đến đồn cảnh sát. Nha đầu Nhược Thủy nhìn một cái là biết tâm địa tốt, sẽ không làm chuyện ác độc như vậy. Còn cháu gái mình là người đến gây chuyện nữa, đầu tiên để ý chút thấy bên trên thua xa!
“Nhược thủy, có mấy lời em không cần phải để trong lòng, có anh ở đây.” Bắt được tay nhỏ bé của vợ, bao lấy ở trong lòng bàn tay biết được vợ mình là người hay lo lắng nên hắn đang cố gắng an ủi vợ, hắn tuyệt đối tin vào người vợ đầu ấp tay gối của mình.
Ưng Trường không quay đầu nhìn về phía Cố Miêu Miêu với ánh mắt sắc bén trước nay chưa có. Đối với cô, hắn luôn luôn xem như em gái nhỏ, cho nên bình thường mặc dù không nói là thương yêu chiều chuộng, nhưng chưa bao giờ làm gì quá. Dù sao, tuổi của bọn hắn cách nhau gần 15 năm. Trong mắt hắn, cô chính là một đứa bé, hắn không có việc sẽ không tức giận với đứa bé.
“Miêu Miêu, anh đã biết đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. em so với ai khác càng rõ ràng hơn, Nhược Thủy cũng không có đẩy em xuống lầu. anh hy vọng em có thể chính miệng nói ra chân tướng.” Ưng Trường không nghiêm mặt nói, lời hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-xinh-cua-thuong-ta/832004/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.