Diệp Thanh Linh và Thượng Quan Sở đi dạo quanh vườn hoa, một lúc sau, thấymá Trương tiến lại nói : “ Thanh Linh, người của Sở thiếu ở trong bếplàm gì thế?”
“ Má Trương, bà cũng vất vả nhiều năm rồi, có thêm người đến giúp khôngphải tốt hơn sao?” Diệp Thanh Linh nhìn Má Trương an ủi nói.
“ Không cần đâu, Thanh Linh, con cũng biết ta bận rộn quen rồi giờ rảnhrỗi, Ta...ta.....” Má Trương nghe việc không cần phải làm gì, hoảng hốtkhông biết làm sao.
Diệp Thanh Linh nghiêm túc nhìn má Trương, nói lời tự đáy lòng: “ Bàkhông cần phải làm những việc đó nữa, rảnh rỗi có thể đi khiêu vũ, tìmkiếm bạn trai, như vậy thực sự sẽ thấy không nhàm chán đâu”
Má Trương tức giận nói: “ Con bé này làm sao lại có thể nói những lờihoang đường như vậy chứ, má Trương ta từng này tuổi rồi còn đi kiếm bạntrai? Không phải là rất ngược đời sao?”
Thượng Quan Sở hồi lâu mới đáp lời, “ Má Trương không có gì là không thể cả”
“Còn không phải sao?” Má Trương khó hiểu nhìn Thượng Quan Sở, chăm chú nhìn nét mặt của anh.
“Má Trương bà có thể đi phòng bếp trông coi bọn họ, nếu làm không tốt,không hợp khẩu vị của Thanh Linh, bà có thể đưa ra ý kiến”. Thượng QuanSở nhìn má Trương vui vẻ thì anh biết chủ ý này không sai.
Má Trương nghe xong vui vẻ rời đi.
“Chủ ý này cũng được?” Má Trương vừa mới rời đi, Diệp Thanh Linh quay sang nhìn Thượng Quan Sở bình luận.
Thượng Quan Sở thấy sự tình không ổn, lo lắng nhìn Diệp Thanh Linh cười hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/51437/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.