"Có rất nhiều người đến đây, tất cả đều đang đợi ở phòng khách." Trên mặt má Trương xuất hiện vẻ sợ hãi.
"Đều là người có gì phải sợ? Có phải là quỷ đâu?" Diệp Thanh Linh nói xong, liền ra khỏi thư phòng.
Thượng Quan Sở mang theo nụ cười gian, đi sau Diệp Thanh Linh.
Diệp Thanh Linh đứng đầu cầu thang lầu hai, nhìn xuống mấy người trongphòng khách, quay lại nhìn Thượng Quan Sở ở phía sau, nói: "Sở thiếu,chuyện này anh giải quyết đi."
Thượng Quan Sở vốn định nhìn xem cô thấy Diệp gia đầy ắp người sẽ cóbiểu cảm gì, không ngờ, biểu cảm gì cũng không thấy được, lại bị ngườita giao cho giải quyết.
"Làm sao em biết đó là người của anh?" Thượng Quan Sở tò mò hỏi.
"Vẻ mặt sát khí, kỳ quái, nhìn giống anh." Diệp Thanh Linh không cho là đúng nói.
Thượng Quan Sở khẽ động khóe môi, đứng trước mặt Diệp Thanh Linh, một nụ cười làm khuynh đảo chúng sinh hiện ra"Bọn họ nơi giống anh chỗ nào,bọn họ có đẹp trai giống anh sao?"
Tất cả mọi người trong phòng khách nhìn thiếu gia khuynh quốc khuynhthành nhà mình, cùng cười tập thể, lại hít một hơi thật mạnh, a dua nịnh hót cùng kêu lên nói: "Sở thiếu đẹp trai nhất."
Thản nhiên quét mắt về mấy người a dua nịnh hót đó, Diệp Thanh Linh nhìn về phía Thượng Quan Sở đang cười đến đắc ý, nói: "Công phu vỗ mông ngựa này, quả thực không giống như bình thường."
Thượng Quan Sở kéo tay Diệp Thanh Linh làm nũng, quyến luyến, cong môilên, như một đứa trẻ con, nhõng nhẽo nói: "Bà xã tương lai khi dễ ngườita, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/51436/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.