Núi Minh Nguyệt, nhà họ Thượng Quan.
"Hai trăm triệu, đổi lấy 1 đêm tình sao?" Thượng Quan Sở ngửa mặt lêntrời cười to, "Tôi, Thượng Quan Sở, cũng không thiếu nữ nhân để chơiđùa."
"Diệp tiểu thư cũng đã nói, một đêm, hai trăm triệu, thành giao. Chúngtôi còn có thể nói cái gì?" Đương nhiên phải trả tiền chạy lấy ngườithôi! Tô Phi cùng Ngô Vân nhìn Thượng Quan Sở xán lạn tươi cười, nhưngtrái gan tim của họ cũng hơi run rẩy.
"Nữ nhân này cũng đánh giá quá cao vẻ ngoài của mình rồi!" Cười to biếnthành ngoài cười nhưng trong không cười, khuôn mặt kia nhìn qua lại càng tuấn mĩ.
"Ách! Diệp tiểu thư chưa nói mình đẹp, chỉ hỏi Sở thiếu ngài có phải là 1 ông già hay không?" Tô Phi sợ hãi nói.
"Cô ta không biết tôi?" Hắn cứ cho là ở Thành phố A thành phố A này,Thượng Quan Sở là người không ai không biết, không ai không nghe danh.
"Hình như là vậy." Ngô Vân đưa ra 1 đáp án không xác định.
Nụ cười trên khuôn mặt tuấn tú đột nhiên biến mất, giọng nói trở nên trầm thấp: "Cô ta không quan tâm đến điều kiện của tôi?"
Tô Phi và Ngô Vân nghe Thượng Quan Sở hỏi như thế, sắc mặt lập tức táinhợt, bọn họ hoàn toàn không nói ra điều kiện của Sở thiếu, run run,"Chúng tôi không có hỏi."
"Ngu xuẩn!" Thượng Quan Sở cau mày, " Cút đi, chạy vòng quanh tòa nhà hai mươi vòng, buổi trưa không cho ăn cơm."
Trở mặt còn nhanh hơn cả lật sách, Tô Phi cùng Ngô Vân mặt nhăn lại khổ sở, "Vâng." Miễn cưỡng lĩnh mệnh mà đi.
Nhìn bóng dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/51430/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.