Người đàn bà với mái tóc ngắn gọn gàng và làn da rám nắng, ánh mắtkhinh bỉ nói: "Diệp Thanh Linh, tôi đại diện cho con tôi đến từ hôn."
"Bao nhiêu tiền?" Diệp Thanh Linh thản nhiên quét mắt liếc nhìn người đàn bà kia cái, không mặn không nhạt hỏi.
" Để bồi thường, nơi này có hai triệu, cô lấy đi." Trong đôi mắt củangười đàn bà đó không chỉ là khinh bỉ mà còn có chút khinh thường.
"Không cần, sính lễ con trai bà đem đến, bà cũng mang về đi!" Hai
Triêu đó đối với công tysắp phá sản có ích lợi gì? Cô hiện tại cần là hai trăm triệu.
"Xem như cô thức thời!"
Người đàn bà kia vội vã mang theo sính lễ con mình mang đến vội vã rời đi.
"Thanh Linh, sao con lại trả hết sính lễ lại, chỗ đó cũng có hơn mười triệu đó!"
Người đàn bà kia đi rồi, má Trương lập tức càu nhàu không ngừng.
Diệp Thanh Linh ngồi ở trên sô pha, bưng ly nước lên nhấp một ngụm,không mặn không nhạt nói: "Tùy bà ấy đi, tính toán với súc sinh làm gì."
"Quả thực không phải người mà, sao lại có thể từ hôn vào lúc Diệp thịgặp nguy cơ thế này chứ? Tôi rủa cho bà ta ra đường bị xe đâm chết, uống nước bị nước sặc chết." Má Trương lòng đầy căm phẫn vừa mắng vừa chửi.
"Giậu đổ bìm leo, bỏ đá xuống giếng đây là hiện tượng bình thường, không có gì để oán giận."
Diệp Thanh Linh vẫn giữ bộ dáng gió thoảng mây trôi, chuyên chú nhìntrương mục của công ty, tựa hồ như người vừa bị từ hôn không phải làmình vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/51429/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.