Thượng Quan Sở nghe thấy Tiền Nguyên và Mễ Lam Nhi đều ở ngoài cửa, liền thích thú, tới cửa, tay tùy ý khoác lên vai Diệp Thanh Linh cười nói:"Hai vị thật hăng hái, nửa đêm đến trông cửa thay Thượng Quan Sở tôi."
Tiền Nguyên hừ lạnh một tiếng, "Ai thích chứ? "
"Tôi hăng hái thôi, có thể mời Tiền thiếu gia trông cửa, nói ra, ThượngQuan Sở tôi có thể nói là vinh dự không ít!" Thượng Quan Sở cười đến yêu nghiệt, trong lời nói có ý trêu tức, thản nhiên trêu chọc.
Tiền Nguyên trong lòng thầm nghĩ, anh thì vẻ vang, còn tôi thì không còn mặt mũi gì nữa.
"Mễ Lam Nhi, có phải Tiền thiếu gia không được ngủ hay không ? Cô xem,Tiền thiếu gia nhìn thật đáng thương đấy." Diệp Thanh Linh nhìn nhìnTiền Nguyên và Mễ Lam Nhi cũng chọc ghẹo nói.
Không đợi Mễ Lam Nhi nói tiếp, Thượng Quan Sở liền phụ xướng phu tùy phụ họa nói: “Dù sao người ta cũng là tổng tài đại thiếu gia đấy, Mễ LamNhi chẳng lẽ cô lại để đại thiếu gia ngủ trên sàn nhà à!"
"Hóa ra Sở thiếu gia cũng là ngủ trên sàn phòng của Diệp tiểu thư à?"giọng nói Tiền Nguyên mang theo một chút cười nhạo, nhưng trong lòng đãcó chút bội phục Thượng Quan Sở có thể vì người phụ nữ mình yêu làm bấtcứ chuyện gì.
"Ách ——" Thượng Quan Sở thấy mọi người lộ vẻ chê cười, không khỏi cảmthấy có chút ngượng, không cam lòng bị một người đàn ông khác cười nhạo, tiếp theo cười nói rõ, "Hiện tại tôi ngủ trên giường, cũng không phảilà sàn nhà."
“Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/2016085/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.