Diệp Thanh Linh đến khe núi này đã nửa tháng, biết tên kia là Lãnh Thần. Hắn rốt cuộc làm việc gì, có thân phận gì, Diệp Thanh Linh không biết,cũng không ai dám nói cho cô.
Lãnh Thần hình như mỗi ngày đều rất rãnh, không có việc gì sẽ tìm DiệpThanh Linh nói chuyện phiếm, có đôi khi còn có thể cùng Diệp Thanh Linhchơi cờ uống trà.
Diệp Thanh Linh nhẹ nhàng đặt xuống một quân cờ, thản nhiên nói: "Anh không chán?."
Lãnh Thần vừa nghe, vẻ mặt thản nhiên tươi cười, nói: "Chỗ nào nhàmchán, vốn không có việc gì mà." Chẳng qua hắn thích cuộc sống như vậy.
Diệp Thanh Linh thản nhiên nhìn khuôn mặt tươi cười của Lãnh Thần, nói: "Anh không nên gọi là Lãnh Thần."
Sao lại đột nhiên nói đến tên của hắn chứ, lời này đổi đề cũng quá kỳquái đi! Lãnh Thần ý cười càng đậm, ngẩng đầu nhìn mặt Diệp Thanh Linh,nói: "Vì sao?"
"Tươi cười như vậy không lạnh chút nào." Diệp Thanh Linh lại đặt xuống một quân cờ nói.
"Đang nói truyện cười sao? Chuyện cười này xác thực đủ lạnh." Lãnh Thần cười ha ha nói.
"Phải không?" Diệp Thanh Linh cũng vẻ mặt cười, thản nhiên đặt xuống một quân cờ nói: "Anh thua."
Lãnh Thần cúi đầu nhìn ván cờ, một hồi lâu mới thở dài nói: "Khi nào thì mới có thể thắng cô một lần a!"
"Tôi nghĩ đời này cũng không thể." Diệp Thanh Linh tự tin cười nói.
"Không có khả năng." Lãnh Thần kiên định trả lời, hắn không tin hắn không thể thắng cô một lần.
Diệp Thanh Linh cười nhẹ, đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-nho-quyen-ru-cua-thu-linh-ba-dao/2015977/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.